Ong Bắp Cày
Ông Hiệp Khùng, tức ông Nguyễn Thế Hiệp bị tòa sơ thẩm tuyên 8 năm 6 tháng tù về tội “Vi phạm quy định về phòng cháy chữa cháy” hồi đầu tháng 12/2022. Tại phiên phúc thẩm hôm 17/11/2023, Hiệp Khùng được giảm 6 tháng tù.
Ông Hiệp Khùng (ảnh bên) kinh doanh khu nhà trọ giá rẻ tại ngách tập thể cơ khí C70, ngõ 879 Đê La Thành, gần cổng Bệnh viện nhi Trung ương. Do vi phạm quy định về phòng cháy chữa cháy, nên đã để xảy ra họa hoạn, khiến 2 nạn nhân quê Phú Thọ tử vong vào ngày 17/9/2018.
Hồi đầu tháng 12/2022, tại phiên sơ thẩm, Tòa án quận Ba Đình đã tuyên phạt ông Hiệp Khùng mức án 8 năm 6 tháng tù về tội “Vi phạm quy định về phòng cháy chữa cháy”. Ngoài mức án tù, ông Hiệp Khùng buộc phải bồi thường thiệt hại hơn 2,5 tỷ đồng cho các bị hại của vụ cháy và cấm kinh doanh nhà trọ 5 năm sau khi chấp hành xong bản án.
Sau khi kháng cáo, ngày 17/11/2023, Tòa án nhân dân TP Hà Nội đã mở phiên phúc thẩm. Sau khi nghị án, Hội đồng xét xử đã quyết định giảm 6 tháng tù cho ông Hiệp Khùng.
Theo bản án sơ thẩm, ông Hiệp Khùng kinh doanh cho thuê 5 phòng trọ tại khu vực ngách tập thể cơ khí C70, ngõ 879 Đê La Thành. Trong quá trình kinh doanh, ông Hiệp tự ý cơi nới, mở rộng nhà trọ bằng cách dựng khung sắt, sau đó làm sàn và vách ngăn phòng bằng các vật liệu: gỗ dán, tôn, xốp… Lắp đặt hệ thống điện không đồng bộ, tự ý câu dẫn điện từ nhà này qua nhà khác để sử dụng, không có thiết kế đảm bảo yêu cầu về phòng cháy.
Trước khi xảy ra vụ hỏa hoạn, ngày 3/4/2018, đoàn kiểm tra liên ngành của phường Ngọc Khánh đã yêu cầu ông Hiệp Khùng dừng ngay hoạt động kinh doanh; làm các thủ tục đăng ký kinh doanh, hồ sơ phương án, phương tiện phòng cháy chữa cháy. Tại buổi kiểm tra, Hiệp Khùng đã kí cam kết thực hiện nhưng sau đó đã không thực hiện theo yêu cầu.
Đến ngày 17/9/2018, khu nhà trọ của Hiệp Khùng bị cháy. Nguyên nhân cháy được xác định là do chập mạch điện trên đường dây dẫn điện làm cháy lớp vỏ cách điện, sau đó cháy lan ra xung quanh. Hậu quả là vợ chồng anh Tạ Văn Tính, Hà Thị Lành tử vong. Vụ cháy cũng gây thiệt hại gần 1,9 tỷ đồng.
Vụ cháy khu nhà trọ của Hiệp Khùng thời kỳ đó gây rúng động dư luận và là cái cớ để các tổ chức phản động trong và ngoài nước xiên xỏ chính quyền.
Còn nhớ một thành viên cốt cán của Việt Tân là Phương Ngô đã chạy tội cho Hiệp khùng, rằng “Ông Hiệp Khùng, người hỗ trợ người dân nghèo với giá 15k – 20k/1 người/1 đêm đã phải đi tù 8 năm 6 tháng vì “vi phạm quy định về phòng cháy chữa cháy” và lập luận rằng, ‘một ông lão già hết lòng vì dân nghèo giờ phải chịu áp bức mức án quá nặng. Ko có ông áy, ai sẽ giúp những bệnh nhân khó khăn với mức chi phí, thuê nhà đắt đỏ như hiện tại? hay vì ông làm nhà trọ giá rẻ nên ảnh hưởng đến quyền lợi kinh doan của những người giàu có?…“. Xem ảnh bên.
Và cuối cùng để hoàn thiện việc rửa mặt cho Hiệp Khùng, Phương Ngô viết rằng, “Ông Hiệp bị xử phạt thì còn ai dám làm người tốt giữa xã hội mục ruỗng này nữa?”.
Nói thẳng ra, đám này không phải thương xót gì người nghèo hay cám cảnh thay cho ông Hiệp Khùng. Cái đích mà chúng nhắm đến là bôi bẩn hình ảnh chế độ, tấn công vào bộ máy chính quyền và làm méo mó chính sách an sinh xã hội của đất nước, đồng thời cợt nhả, mạ lỵ nền tư pháp của đất nước. Thật ra, trước Phương Ngô thì đám lều báo và đám chống phá đất nước đã xuyên tạc vụ việc này theo hướng bênh vực và phong thánh cho Hiệp Khùng như một ông tiên cưu mang, giúp đỡ người nghèo bằng làm từ thiện.
Ai cũng biết ông Hiệp Khùng và các chủ nhà trọ ở đây không nghèo. Họ đều có máu liều và có người rất giàu. Họ mua lại các nhà tạm ở đây mà hầu hết là không có giấy tờ hợp pháp với hi vọng sau này nhà nước lấy đất xây dựng các công trình công cộng thì được đền bù và trước mắt là để kinh doanh nhà trọ.
Vụ này, dù làm 2 người chết oan uổng, thiệt hại gần 2 tỉ, làm ảnh hưởng đến 19 ngôi nhà với 31 hộ dân, khiến chính quyền lao đao. Nhưng không hiểu sao Hiệp Khùng được lều báo bơm thổi lên như ông thánh với tấm lòng từ bi hỉ xả mẫu mực, chuyên cưu mang giúp đỡ người nghèo.
Nhưng họ đã nhầm.
Ông Hiệp Khùng không hề làm từ thiện. Ngược lại mô hình kinh doanh của ông ta là siêu lợi nhuận. Mỗi người ở phòng trọ của Hiệp Khùng là 15k/ngày, tính ra 1 tháng ông ta thu 450k/người; nhưng phòng trọ của ông nhồi nhét tới cả gần trăm người, chưa kể các loại dịch vụ, phụ phí linh tinh khác.
Ở khu trọ này, thông thường 1 phòng diện tích 10m2 cho 2 người thuê thì 1 tháng thu 2 triệu. Ông Hiệp Khùng thì khác, cùng 10m2 đó cho hẳn 5 -10 người thuê. Do đó mỗi tháng Hiệp Khùng đút túi khoảng 40-50 triệu, chưa tính tiền của các nhà hảo tâm đóng góp, ủng hộ.
Nếu là người kinh doanh nhà trọ, nhà cho thuê 1 cách chân chính thì Hiệp Khùng phải tuân thủ mọi quy định vệ sinh an toàn cháy nổ, quy định số lượng người ở để đảm bảo an toàn cho khu dân cư… Nhưng ông ta không làm. Lẽ ra chính quyền cơ sở phải kiểm tra và đình chỉ việc kinh doanh này lại nhưng họ đã có khuyết điểm. Một trong số các nguyên nhân khiến họ không dẹp là vì sợ dư luận, đặc biệt là báo chí, bởi chỉ cần 1 bài kêu cứu thảm thương của Hiệp Khùng lên mạng thì rất có thể chính quyền cơ sở sẽ nhận đủ gạch đá vì 2 chữ “Từ thiện”.
Nhưng thôi, Khiệp Khùng cũng đã già. Tòa đã xem xét đến khía cạnh này và quyết định giảm án. Thế là nhân văn rồi.
Kể từ hồi dấy lên vụ cháy chung cư mini ở Thanh Xuân, có vẻ như mọi người mới dành nhiều sự quan tâm hơn tới vấn đề phòng chống cháy nổ. Vấn đề liên quan tới tính mạng con người, mong cơ quan chính quyền dành nhiều sự quan tâm sát sao hơn nữa để những cá nhân vụ lợi không còn dám ho he làm việc trái đạo đức như thế này nữa!