LâmTrực@
Muốn ưu ái hơn cũng không được, nói đến ông “Giáo sư” đốn mạt Tương Lai, tức ông Nguyễn Phước Tương, một nhà nghiên cứu xã hội học – văn hóa, đã từng làm cố vấn cho hai đời thủ tướng, là ông Võ Văn Kiệt và ông Phan Văn Khải, là người ta cũng nói đến ông Tương Lai với chức danh Giáo sư tự phong, và sự trảo trở lật lọng.
Trong bài bình luận đăng trên nhật báo The New York Times của Mỹ ngày 7/6, ông Tương Lai, đã giở giọng cuồng ngôn phê phán chính quyền Việt Nam “đàn áp dân chúng trong các cuộc biểu tình yêu nước và nhu nhược trước sự xâm lấn của Trung Quốc ở Biển Đông“, và rằng “bi kịch lớn nhất của Việt Nam chính là ảo tưởng về một hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa thường được nhà nước viện cớ để dung chấp chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc, để trấn áp dân chủ, kiểm duyệt – bịt chặn thông tin, và khủng bố tinh thần của người dân“. Ông “Giáo sư” rởm Tương Lai cũng be bê lên rằng “các bản án nặng nề dành cho hai sinh viên yêu nước Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên hồi tháng trước với các cáo buộc tội “nói xấu Trung Quốc” đã chạm tới tinh thần yêu nước và chủ nghĩa dân tộc của người dân Việt Nam và phơi bày sự thông đồng mờ ám của chính quyền với những kẻ ngoại bang xâm lược“.
Thật đúng là lời lẽ của kẻ được làm vua, thua làm giặc, vừa láo xược vừa ảo vọng cuồng ngôn đến mức dưới cả ngu ngốc.
“Giáo sư” rởm Tương Lai phê phán chính quyền Việt Nam “đàn áp dân chúng trong các cuộc biểu tình yêu nước và nhu nhược trước sự xâm lấn của Trung Quốc ở Biển Đông“. Vậy nếu là ông, ông sẽ làm gì, hay chỉ là lợi dụng danh nghĩa biểu tình, viếng nơi tưởng niệm các liệt sỹ hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ Biên giới phía Bắc để dán khẩu hiệu chửi bới chính quyền và thể chế, rồi hò hét, nhảy múa như cào cào đạp nước đòi trả tự do cho những kẻ đang theo lệnh bọn chống phá ở hải ngoại muốn đem súng đạn, đặt bom mìn lật đổ thể chế như nhóm Nguyễn Phương Uyên,…hay phải yêu nước kiểu Cù Huy Hà Vũ khăng khăng phải là “đồng minh quân sự với Hoa Kỳ” y kiểu Việt Nam Cộng hòa khi xưa mới là thể hiện không hèn nhát, nhu nhược với Tàu, còn không làm như thế là “bán nước”?
Ông nói “để trấn áp dân chủ, kiểm duyệt – bịt chặn thông tin, và khủng bố tinh thần của người dân“. Xin hỏi, ông có hiểu thế nào dân chủ không? ông có bị bịt chặt thông tin không? Nếu có thì làm sao những bài viết sặc mùi chống phá của ông sang tận Mỹ và đăng thoải mái trên các diễn đàn của những kẻ cùng hội cùng thuyền?
Cần nhắc lại, suốt 7 năm ông làm cố vấn cho Thủ tướng, tiếng nói của ông có ảnh hưởng và góp phần tạo nên cơ chế thông tin, hay nói cách khác, nhưng sản phẩm mà ông đang chửi bới chính là kết quả của quá trình ông làm cố vấn cho Thủ tướng. Vậy sao ông lại tự vả vảo miệng mình như thế chỉ vì mấy đô la của đám ba que sỏ lá? Chẳng lẽ ông bán rẻ lương tâm của người Việt đến thế? Hành động của ông giống như kẻ bất lương ngửa cổ phun nước bọt lên trời để rồi nước bọt lại rơi vào chính cái mặt của ông.
Một điều nữa, để làm vui lòng đám vong nô phản quốc, ông đã không ngần ngại nói rằng: “bi kịch lớn nhất của Việt Nam chính là ảo tưởng về một hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa thường được nhà nước viện cớ để dung chấp chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc“. Nói như thế, tức là tự ông lại bôi tro trát trấu vào mặt mình.
Còn nhớ, trong bài viết ngày 6/5/2006 có tự đề: “Với Các Mác, cuộc sống là dòng chảy luôn vận động” được đăng trên VietBao.vn và Chungta.com, chính ông đã ca ngợi Mác và chủ nghĩa Mác là bất diệt, đúng đắn, và rằng trí tuệ của C.Mác đang chắp cánh cho chúng ta. Trong một bài viết khác ngày 21/1/2010 trên Tuần Việt Nam Net, bài viết có tựa đề “Đảng phải là Đảng của dân tộc“, nội dung của bài viết ngợi ca chủ nghĩa Mác, tư tưởng Hồ Chí Minh, ca ngợi công lao của đảng cộng sản, trong đó có đoạn: Vì thế, ở vào những thời điểm lịch sử của cách mạng, khi mà người cộng sản luôn đứng ở vị trí nguy hiểm nhất, hiên ngang đương đầu với tù đày, sống chết, thì bộ phận những người Việt Nam ưu tú nhất trong tất cả mọi tầng lớp nhân dân, mà người ta gọi là “bộ phận tinh hoa” của dân tộc, đều thấy rõ nghĩa vụ và vinh dự được đứng trong đội ngũ của những người cộng sản, được làm người đảng viên của Đảng do Hồ Chí Minh sáng lập, tổ chức, rèn luyện và lãnh đaọ.
Với những lời lẽ ấy, không ai có thể tưởng tượng nổi một người như ông lại có thể bỗng chốc biến thành kẻ đào tẩu. Vâng, một kẻ đào tẩu! Ông đào tẩu để xách dép theo Bùi Hằng học đòi làm lãnh tụ.
Những chuyện ông bàn về 2 tên tội phạm Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha, tôi đã có dịp trình bày trong entry “Tương Lai – Phương Uyên” ngay trên Blog này. Chỉ xin bàn về tính xàm ngôn của ông với câu: “Các bản án nặng nề dành cho hai sinh viên yêu nước Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên hồi tháng trước với các cáo buộc tội “nói xấu Trung Quốc” đã chạm tới tinh thần yêu nước và chủ nghĩa dân tộc của người dân Việt Nam và phơi bày sự thông đồng mờ ám của chính quyền với những kẻ ngoại bang xâm lược“. Trước hết, Tòa án chỉ có 1 bản án dành cho Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha chứ không hề có nhiều bản án như ông đã dùng chữ “Các” để mô tả. Thứ hai, Tòa án Long an đã dựa trên những chứng cứ về hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân của Uyên, Kha chứ không dựa vào việc “nói xấu Trung Quốc” như ông nói. Thứ ba, việc xét xử 2 tên tội phạm nguy hiểm đó đúng là động chạm đến lòng yêu nước và tinh thần dân tộc của người Viêt Nam, vì nó phù hợp với ý chí và nguyện vọng của người dân và nó được đại đa số người dân ủng hộ. Thứ tư, ông nói bản án đó phơi bày sự thông đồng mờ ám của chính quyền với những kẻ ngoại bang xâm lược là không có căn cứ và ông không chứng minh được điều đó.
Ngay cả thời kì ông làm cố vấn cho các Thủ tướng,vào năm 2005, 2 tàu cá ngư dân ta ở vịnh Bắc Bộ đã bị cảnh sát biển Trung Quốc tấn công làm 9 người chết, 7 người bị thương, 8 người bị bắt giữ, thì hành động đáp trả của Việt Nam cũng chỉ dừng lại ở các biện pháp ngoại giao rồi xoay sang tranh chấp chủ quyền biển đảo bởi chúng ta chủ trương giải quyết vấn đề bằng Ngoại giao. Lúc đó, sao không thấy ông vác loa gọi biểu tình, hay vác súng bắn trả, hay là chính ông thông đồng với Trung quốc? Sao bây giờ ông lại to mồm kết tội chính quyền hèn yếu trước Trung Quốc?
Blogger nổi tiếng Em Đỏ thông qua phép so sánh để có nhận xét về Tương Lai như thế này, tôi cho là vô cùng xác đáng: Tai Ương có thâm niên 7 năm tư vấn cho các Thủ tướng VN, từ 1999 đến tận 2006, vắt qua 2 đời Thủ Kiệt – Thủ Khải. So sánh thời kỳ đương kim tư vấn (A) và đương kim về vườn (B) của Tai Ương, thấy nôn ra một số thức tởm lợm: Ở (A), Nghị định 38/2005 về tụ tập nơi công cộng được ký. Ở (B), nó biến thành “bàn chân nổi giận của người biểu tình yêu nước bị đàn áp” . Ở (A), Luật Đất đai 2003 được ký. Ở (B) nó biến thành “bàn chân nông dân nổi giận vì bị sở hữu toàn dân đất đai”. Ở (A), không cải cách chính thượng tầng nào lòi ra. Ở (B), nó biến thành “bàn chân nổi giận vì cải cách chính trị không song hành cùng cải cách kinh tế“.
Trích một ý kiến Vô Danh trên VOA khi nói về bài viết của Tương lai: “Có bao nhiêu bàn chân vong nô nổi giận trên đường phố VN vậy hả ông Quá khứ?” và “Được thì ông làm cố vấn. Thua thì ông nổi đóa lên làm giặc. VN không chấp nhận thứ tiểu nhân này.”
Một chi tiết nhỏ, dẫu có là quyền chọn họ cho mình của một công dân, nhưng một người mà dám “từ bỏ cả họ của bố đẻ ra mình” thiết nghĩ cũng nên xem lại về nhân cách. Nói thẳng, bố đẻ ra ông là Tôn Thất Đàn (sn 1873, mất 1936, Thương thư Bộ Hình, Tổng đốc Nghệ Tĩnh), dẫu có gây ra vô vàn tội ác với dân xứ Nghệ bằng cách làm tay sai cho Pháp, thì cũng nên coi đó là quá khứ và người ấy vẫn là bố ông và ông không nên chối từ.
Cuối cùng, xin mượn lời của một Blogger nổi tiếng nói về ông Tương Lai: “Thế đủ rõ, “những bàn chân nổi giận” chỉ vì nó đã hết thời được theo voi ăn bã mía, nay bị đá đít giở về cái máng lợn“. Đúng là Tai Ương!
Tin cùng chuyên mục:
Hà Nội: Hành trình kiến tạo bản sắc từ di sản văn hóa
Tinh gọn bộ máy – Khẩn trương, quyết liệt trong chỉ đạo của Tổng Bí thư
Mỹ viện trợ quân sự Ukraine thêm một tỷ USD
“Rận chấy cắn nhau” và bộ mặt thật của những kẻ cơ hội chính trị