PHẠM CHÍ DŨNG VÀ CHUYỆN THẢ BỌ

Người xem: 130

Cuteo@

Chuyện Nguyễn Quang Lập bị tóm, bị nhốt và có thể (chỉ là có thể thôi) được thả là chuyện bình thường, mình nghĩ chả có gì đáng bàn ở đây cả. Ấy thế mà Phạm Chí Dũng vẫn lợi dụng việc này để xúc xiểm chính quyền.

Sau khi kích động chị Hồng đối đầu với công an nhằm đổ thêm dầu vào lửa không xong, đám nhân xĩ chí thức rởm đời lại nằng nặc đòi ký cọt vào đơn đòi thả Nguyễn Quang Lập, mặc cho người đàn bà tảo tần ấy van xin đừng can thiệp vào công việc của họ. Tất nhiên, chị Hồng thừa biết mẹo “dây máu ăn phần” của đám kền kền này.

Chưa hết nhục, đám này cố kiết viết bài khoét sâu mâu thuẫn giữa chị Hồng với chính quyền bằng cách tâng bốc Bọ và vợ nhằm mục đích lên án các cơ quan công quyền vô nhân đạo với cả người tàn tật, với cả nhà văn nổi tiếng. Luận điệu của chúng chỉ đánh lừa được những người mơ ngủ chứ không thể lừa được những người tỉnh táo.

Pháp luật bất vị thân, thế nên, đối diện với pháp luật, không có ai là Tổng thống, chả có ai là nhà văn hay blogger nào cả, chỉ có những công dân phạm tội hay không phạm tội mà thôi. Với Nguyễn Quang Lập cũng không phải là ngoại lệ. Lập có đủ năng lực hành vi để chịu trách nhiệm hình sự. Đã viết được văn, chơi được blog, và biết sử dụng chúng như những thứ vũ khí làm tổn hại tới các khách thể được luật hình bảo vệ, thì hẳn phải có năng lực hành vi để chịu sự trừng phạt của pháp luật.

Tất nhiên, pháp luật nước nhà có chiếu cố tới đặc điểm nhân thân. Việc Lập bị tàn tật là một tình tiết để cơ quan điều tra lưu ý, và kết hợp với thái độ thành khẩn, rất có thể anh ta sẽ được trả tự do hoặc chí ít là được tại ngoại.

Kể từ khi Bọ Lập xộ khám, Phạm Chí Dũng chả có một bài viết nào được đánh giá là ra hồn. Bài viết của Dũng vẫn chỉ là những câu hỏi mơ hồ, lan man, không rõ trọng tâm, và thoang thoảng ý đồ bếu xấu cơ quan công an. Người đọc cảm thấy Phạm Chí Dũng viết lấy lệ, viết cho có mà thôi. Điều này phản ánh sự kín kẽ của cơ quan hữu trách và mặt khác là sự bế tắc về chủ đề viết của Phạm Chí Dũng.

Bài mới của Dũng hôm nay cũng nằm trong số đó. Một câu hỏi nhạt toẹt: Bọ Lập sẽ được thả tối 15/12 hay phải sang hôm sau? 

Thực ra, nếu có thả Bọ Lập, thì việc thả ngày 15 hay 16/12 thì cũng chả có gì quan trọng. Nhưng Dũng mượn thời điểm này để bóc mẽ chị Hồng và sau nữa là cơ quan điều tra.

Với chị Hồng, Dũng viết: 

Sáng nay, chị Hồng (vợ anh Lập) đến “thăm nuôi” tại trại giam PA 92, số 4 Phan Đăng Lưu. Tiếp chị là một nữ cán bộ điều tra với thái độ không khe khắt. Chị Hồng được cho biết là hồ sơ ông Nguyễn Quang Lập đã chuyển cả đến Viện kiểm sát nhân dân TP.HCM, và việc thả hay không là do cơ quan viện này “quyết định”.
Đến chiều hôm nay, chị Hồng lại đến trại giam PA 92 và ngồi ở đó đến 4 giờ chiều. Cán bộ điều tra ra và nói với chị là thôi cứ về đi, còn ngày mai 16/12 là ngày thăm nuôi của trại nên chị Hồng đến để gửi đồ cho anh Lập.
Theo chị Hồng, trường hợp của anh Lập là “đặc biệt” về cơ chế thăm nuôi (chỉ được gửi vật dụng mà không được gặp mặt). Nếu những người khác chỉ được thăm nuôi 2 lần mỗi tháng thì chị Hồng cứ mang đồ vào lúc nào là được cán bộ trại nhận lúc đó.
Bình luận: Nếu gia đình được thăm nuôi dễ dàng như vậy, tại sao còn cần đến việc gửi đồ vào đúng ngày thăm nuôi của trại giam?

Sự đểu giả của Phạm Chí Dũng thể hiện ở lời bình: Nếu gia đình được thăm nuôi dễ dàng như vậy, tại sao còn cần đến việc gửi đồ vào đúng ngày thăm nuôi của trại giam?”. Viết như vậy, thì Dũng đã quy kết rằng chị Hồng là người nói không đúng sự thật. Đúng kẻ kẻ ác tâm mặt chuột.

Huênh hoang về sự am hiểu, Dũng bình về thời điểm thả và “phương thức” thả Nguyễn Quang Lập.

Một số trường hợp tù nhân chính trị thường được “xả trại” vào lúc chiều muộn hoặc xẩm tối để tránh tình trạng người nhà và bạn bè đón tiếp linh đình gây “mất trật tự trị an”. Một ít trường hợp người được thả bị ốm đau thì được xe của trại giam đưa về tận nhà, dù trước đó có thể xe chạy lòng vòng vài ba nơi để “đổi không khí”.
Chắc hẳn cách thức phóng thích nhà văn Nguyễn Quang Lập cũng không khác bài bản trên. Sau khi xuất hiện thư kiến nghị của quá nhiều trí thức yêu cầu trả tự do cho nhà văn Nguyễn Quang Lập, chắc hẳn ngành công an càng không muốn công khai hóa thời điểm cho ông ra khỏi cổng trại giam. 

Dũng cũng trổ tài dự đoán: “Nếu không có gì đột biến vào “phút 91”, không chừng Bọ Lập sẽ có mặt ở nhà riêng tại Thảo Điền, quận 2 vào tối hoặc khuya nay 15/12. Hoặc trễ nhất trong ngày 16/12“. 

Mọi việc còn ở phía trước, hãy chờ xem!

Nói dại, có khi vì những dự báo của Phạm Chí Dũng mà sự việc lại có thể xoay chuyển theo hướng khác cũng nên. Nếu thế, thì người chịu khổ lại là vợ chồng Nguyễn Quang Lập.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *