CÒN GÌ KHỐN NẠN HƠN NỮA KHÔNG, THƯA ÔNG NGUYỄN QUANG A?

Người xem: 172

Khoai@

Chuyến thăm và làm việc của 2 thượng nghị sĩ John McCain (đảng Cộng hòa) và Sheldon Whitehouse (đảng Dân chủ) tại Việt Nam đã đánh dấu một bước quan trọng trong quan hệ Việt – Mỹ. 


Bạn nên đọc thêm: “Văn hóa cảnh sát của ông Nguyễn Quang A”.


Tại Hà Nội, ông John McCain đã phát biểu: Cùng lúc chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi còn có rất nhiều việc mà đáng lẽ ra chúng ta còn phải làm được nhiều hơn nữa, nhất là chúng ta là đối tác của nhau. Đặc biệt ở thời điểm đang có những diễn biến đáng lo ngại trên Biển Đông như hiện nay, đó cũng là lúc Mỹ và Việt Nam cần có những bước nhảy vọt trong thời gian tới. Mỹ sẵn sàng đương đầu với những thách thức mới, những cách nghĩ mới và việc làm mới. Chúng tôi sẵn sàng đi đến hoàn tất Hiệp định TPP, cùng với Việt Nam với tư cách là đối tác toàn diện của Mỹ. Chúng tôi sẵn sàng làm việc với Việt Nam trong khuôn khổ của TPP để Việt Nam đáp ứng được những tiêu chuẩn của Mỹ để được công nhận là nền kinh tế thị trường“. Như vậy, vấn đề khó khăn nhất là TPP, mặc dù bị các thế lực khác ra sức cản phá, rốt cuộc cũng trở nên sáng sủa hơn do phía Mỹ đã buộc phải ghi nhận những tiến bộ của Việt Nam về những vấn đề vẫn được coi là điều kiện để tham gia TPP.


Ông John McCain nói rằng chính phủ Mỹ “sẵn sàng tăng cường hợp tác quân sự với mức độ mà Việt Nam chấp nhận được”. Và “sẵn sàng gia tăng trợ giúp Việt Nam để Việt Nam bảo đảm an ninh và bảo vệ quyền chủ quyền của Việt Nam“. Phát biểu của phía Mỹ được người Việt chân chính đánh giá cao, nhưng chắc chắn sẽ làm cho Bắc Kinh và các thế lực chống nhà nước cảm thấy khó chịu.

Như mọi người Việt khác, việc Mỹ có động thái dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam đã làm cho người viết entry này vui mừng, bởi nó có ý nghĩa lớn đối với Việt Nam trong bối cảnh cần gia tăng sức mạnh quân sự nhằm bảo vệ bờ cõi.

Tuy nhiên, hôm nay tình cờ đọc được bài “Thư chung của các tổ chức xã hội dân sự độc lập Việt Nam gửi Thượng Nghị Sĩ John McCain” đăng trên trang “Dân Quyền” tôi thực sự thất vọng. Tôi thất vọng vì một nhóm các “tổ chức xã hội dân sự (XHDS)” mang danh yêu nước lại có những hành động đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Tôi cũng buồn và thất vọng vì ông Nguyễn Quang A vẫn là người đại diện cho các tổ chức XHDS ấy “chọc gậy bánh xe” để kìm hãm việc Mỹ nới lỏng lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. 

Tôi tự hỏi: Tại sao có những người lại không muốn điều tốt đẹp đến với dân tộc mình?


Thư chung mà ông Nguyễn Quang A làm đại diện chuyển tới tận tay 2 TNS Mỹ mang thông điệp cản trở việc Chính phủ Mỹ nới lỏng lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam, cũng như ngăn cản tiến trình hợp tác về quân sự giữa 2 nước. 


Mở đầu, như một người được giáo dục tử tế, ông Nguyễn Quang A, đại diện cho 10 TC XHDS bày tỏ sự vui mừng khi 2 TNS đến Việt Nam, nhưng ngay sau đó ông đã bộc lộ ý đồ đen tối của mình khi nhấn mạnh cụm từ: “Về: Hậu quả tiêu cực gián tiếp của việc dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. Không nói ra, nhưng người đọc hiểu ngay, đó là một thông điệp gửi đến 2 TNS Mỹ rằng, không nên, và không thể dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam vào lúc này.


Dù được che dấu bằng cách viết một đoạn dài ngợi ca lòng tốt của nước Mỹ, nhưng người đọc cũng không khó nhận ra ý đồ bôi nhọ tình trạng nhân quyền ở Việt Nam của những người này. Nguyễn Quang A viết: “Mặc dù chính phủ Việt Nam đã đẩy mạnh những nỗ lực trên trường quốc tế nhằm thể hiện sự tán dương của họ đối với các quyền con người bằng cách tham gia Công ước Liên hợp quốc về Chống tra tấn và giành được một ghế trong Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, thành tích nhân quyền của Việt Nam vẫn nghèo nàn, nếu không muốn nói là còn tệ hơn“. 



Thật khốn nạn, thưa ông Nguyễn Quang A!

Thực tế là, trong những năm qua, nhân dân Mỹ và những người có thiện chí trong chính giới ở Mỹ đã dần hiểu rõ thực tế ở Việt Nam và họ đều ghi nhận những tiến bộ của Việt Nam trên nhiều lĩnh vực, trong đó có nhân quyền và mong muốn quan hệ Việt – Mỹ tiếp tục phát triển hơn nữa về chiều sâu. Nhiều Đại sứ Mỹ tại Việt Nam qua các nhiệm kỳ cho rằng mối quan hệ Việt – Mỹ đang phát triển tốt đẹp trên nhiều phương diện và tạo đà cho những mối quan hệ sâu rộng hơn nữa trong tương lai. Theo đó, đã có nhiều đoàn từ Mỹ sang thăm Việt Nam và khẳng định rằng nhân quyền, tự do tôn giáo ở Việt Nam ngày càng được bảo đảm; người dân có nhiều cơ hội để thực hành dân chủ, tự do tín ngưỡng của mình. Tại những cuộc đối thoại nhân quyền giữa Việt Nam với Hoa Kỳ, phía đối tác luôn đánh giá cao việc Việt Nam đạt được những thành tựu tiến bộ về đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo cho người dân. 

Ngay cả nghị sỹ Mỹ Eni Falemavaega, thành viên cao cấp của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ, cũng hoan nghênh báo cáo rà soát định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ hai của Việt Nam đã được Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc thông qua ngày 8/2 vừa qua tại Geneva, Thụy Sĩ. Ông ca ngợi những thành tựu của Việt Nam về tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, bảo đảm quyền của tù nhân, tự do tôn giáo. Ông cũng đánh giá cao nỗ lực của Việt Nam trong hợp tác quốc tế về nhân quyền, trong đó có việc Việt Nam có các cuộc đối thoại nhân quyền hàng năm với các đối tác như Mỹ và Liên minh châu Âu (EU). 

Ông hãy chịu khó vào google để kiểm chứng thông tin tôi đưa ra. Cộng đồng quốc tế và cả những người trong chính giới Mỹ đã phát biểu đúng sự thật như thế. Vậy tại sao ông lại vô trách nhiệm mà phán rằng: “thành tích nhân quyền của Việt Nam vẫn nghèo nàn, nếu không muốn nói là còn tệ hơn“? 

Nói gần, nói xa cũng chả để làm gì, chúng tôi hiểu rằng, ông định sử dụng con bài nhân quyền để gây áp lực, ngăn cản, và kìm hãm sự tiến bộ về năng lực quốc phòng của đất nước. Nếu như vậy, ông không xứng đáng được gọi là người Việt Nam.

Tiếp theo, cả một đoạn dài trong thư chung, ông liên tiếp xuyên tạc, vu cáo nhà nước: “Trong 12 tháng qua, chính phủ Việt Nam đã tiếp tục thi hành những đạo luật an ninh quốc gia mơ hồ, chẳng hạn như Điều 79, 88 và 258 Bộ luật Hình sự, để bắt bớ và cầm tù nhiều hơn những blogger, nhà báo, nhà vận động pháp lý, các nhà hoạt động nhân quyền và quyền của người dân tộc thiểu số. Cùng với việc bịt miệng các tiếng nói bất đồng, con số người chết vì những hành động hung bạo của cảnh sát cũng gia tăng, thường xuyên có các vụ đàn áp các tổ chức tôn giáo phi nhà nước và tiếp tục có những sự sách nhiễu và đe dọa đối với các nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền“. Xin được bàn đến nội dung này ở một entry khác, nhưng câu kết của thư chung làm chúng tôi kinh tởm: “Trong một kịch bản như vậy, chúng tôi tin rằng họ sẽ đi ngược lại thiện chí của Quốc hội Hoa Kỳ nhằm có được vũ khí sát thương để chống lại công dân Việt Nam“.

Đến lúc này thì dã tâm của ông đã được bộc lộ rõ ràng. Tôi không hiểu ông được giáo dục kiểu gì mà đạo đức của ông lại có thể băng hoại đến mức tìm mọi cách, kể cả bỉ ổi nhất để chống lại đất nước đã sinh ra ông, nuôi dưỡng ông, cho ông cơm áo gạo tiền?

Trong lúc chúng ta đang cần có vũ khí để nâng cao năng lực bảo vệ bờ cõi, mà ông lại nhẫn tâm ngăn cản bằng việc đưa ra những khuyến cáo viển vông, xa rời thực tế như thế. Không bảo vệ được đất nước, sẽ không có chủ quyền và cũng không thể có nhân quyền, và vì thế không thể có thứ “nhân quyền cao hơn chủ quyền” được. Một người được ăn học tử tế, có tấm bằng Tiến sĩ, ắt có thể hiểu được điều này. Tôi vẫn tin ông hiểu rõ, vấn đề chỉ là cái tâm của ông đối với nhà nước này mà thôi.

Để kết thúc thư chung, ông viết: “chúng tôi muốn thúc giục Quốc hội Hoa Kỳ, trước khi bán bất cứ vũ khí nào cho Việt Nam, yêu cầu Việt Nam đặt ra một lộ trình rõ ràng với những hành động cụ thể và đo lường được trong việc giải quyết các vấn đề cấp bách về nhân quyền. Những hành động đó phải bao gồm, trước tiên và trên hết, là bãi bỏ các quy định mơ hồ về an ninh quốc gia, tôn trọng các nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền và trả tự do ngay lập tức, vô điều kiện cho tất cả các tù nhân lương tâm ở Việt Nam hiện nay, trong đó bao gồm cả 25 người trong danh sách kèm theo thư này“. 

Xin không bình về yêu sách của băng đảng Nguyễn Quang A ở đoạn văn này, vì tự nó đã cho thấy tâm địa cũng như chiêu bài của những kẻ chống phá đất nước.

Có người hỏi, liệu ông Nguyễn Quang A và băng đảng của ông ta sẽ làm được gì khi trao tận tay thư chung cho 2 TNS Mỹ?

Xin trả lời ngay, ông và băng đảng của ông sẽ chả thể làm được gì để ngăn cản tiến trình phát triển của đất nước. Vì trước hết đó là ý chí và nguyện vọng của hai nước Mỹ, Việt. Và thực tế là Việt Nam mong muốn điều đó, những chính người Mỹ cũng đang khát khao làm điều đó vì chính lợi ích của họ.

Điều duy nhất mà ông Nguyễn Quang A và đồng đảng có thể gặt hái được qua hành vi nhơ bẩn ấy là sự xỉ vả, khinh rẻ của những người Việt Nam chân chính.

Người ta có thể vẫn cho ông sống, vẫn cho ông ăn. Nhưng sống như thế là sống nhục. Miếng ăn như thế cũng là miếng nhục!

P/s: Bạn đọc có thể đọc thư của ông Nguyễn Quang cùng băng đảng của mình tại: Dân Quyền.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *