LâmTrực@
Vụ chìm tàu ở Cần Giờ là một ngày đen tối trong lịch sử ngành giao thông vận tải Việt Nam. Thật khó nhọc để có thể viết nên cảm xúc của mình.
Mạng người chứ đâu phải cỏ rác
Vụ chìm tàu chở 30 người, mất tích 9 người ở Cần Giờ buộc chúng ta phải nhìn nhận lại cách quản lý của Bộ Giao thông Vận tải do anh Thăng đứng đầu. Đáng lẽ câu chuyện đau lòng như thế này sẽ không xảy ra nếu như anh Thăng quản lý tốt hơn cái bộ máy của mình. Nói như thế không chỉ để trách anh Thăng, mà trách cả bộ máy của anh nữa. Giá như họ tận tâm hơn, trách nhiệm hơn, giá như họ có hiểu biết hơn.v.v..Nhưng đáng tiếc, sự việc đã và vẫn có thể xảy ra.
Điều còn an ủi là vẫn còn cơ may tìm thấy xác của những nạn nhân xấu số. Họ là nạn nhân của thiên tai địch họa là một câu chuyện khác, nhưng điều tồi tệ là họ lại là nạn nhân của thói tắc trách, quan liêu và coi thường luật pháp.
Một chút an ủi nữa, dù nhỏ nhoi nhưng còn hơn không là ngay lập tức, anh Thăng trong vai trò là Bộ trưởng đã có mặt. Đã có nhiều báo nói đó là sự có mặt kịp thời, nhưng tôi cho đó là lối nói tuyên huấn.
Tôi giận anh lắm, mạng người chứ đâu phải cỏ rác.
Quan “phụ mẫu” mà thương dân còn hơn “công bộc” xa dân
Những người may mắn thoát chết hiện đang được điều trị tại Trung tâm Y tế xã Cần Thạnh, huyện Cần Giờ, anh Thăng đã tới thăm và tặng quà (?). Thôi thì của ít lòng nhiều, những người sống sót cũng cảm thấy ấm lòng. Nếu so với chị Tiến – Bộ trưởng Bộ Y tế, thì anh Thăng đã rút được kinh nghiệm để có thể trở thành chính khách.
Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng thăm hỏi, động viên những người bị nạn được cứu vớt. |
Điều đáng nói là anh Thăng cũng không quên những y sĩ, bác sĩ của trung tâm y tế đã chăm sóc, điều trị cho các nạn nhân, và những người tham gia cứu hộ cứu nạn. Anh chia sẻ cho mỗi đơn vị 20 triệu đồng để động viên họ làm tốt nhiệm vụ. Tôi không biết anh Thăng lấy mấy chục triệu đó ở đâu để giúp đỡ và động viên những người bị nạn, người cứu hộ, người chăn sóc chữa trị cho các nạn nhân, nhưng sự quan tâm của anh tôi tin là thật lòng, và đáng trân trọng.
Tôi tâm đắc sự so sánh của ai đó, rằng: Ngày xưa, dân gian nói người làm quan có tài đức luôn thương dân như con. Nhưng thời nay đã khác, quan không phải là phụ mẫu mà là công bộc. Thôi thì phụ mẫu hay công bộc gì cũng được, miễn sao dân chúng được đối xử tử tế và tôn trọng. Thà hãy cứ nói quan chức là “phụ mẫu” nhưng thương dân, còn hơn là “công bộc” mà đối xử với dân không ra gì, coi dân như cỏ rác.
Vụ chìm tàu cướp đi 9 sinh mạng rõ ràng là một sự kiện đen tối trong thời anh Thăng làm Bộ trưởng. Mọi khi, người ta vẫn nghĩ anh Thăng phiêu lắm, nhưng hôm nay anh đã khác hơn bởi sự gần dân. Sự có mặt của anh không chỉ nói lên trọng trách của một vị Bộ trưởng, mà là tấm lòng của một người biết thương cảm với người dân.
Mặc dù vậy, tôi chưa hết giận anh.
Tin cùng chuyên mục:
Kỷ luật cảnh cáo ông Vương Đình Huệ
Tại sao Nga vẫn chưa đáp trả? Khi nào Nga mới áp dụng biện pháp răn đe hạt nhân như Học thuyết mới đã nói?
Công an Hà Nội lập công lớn trong cuộc chiến chống tội phạm xuyên quốc gia
Thực phẩm chức năng giả: Hiểm họa từ những lời quảng cáo thổi phồng