![]() |
Hình để ngắm chứ không minh họa |
Cô giáo yêu cầu học sinh lớp một làm văn tả động vật. Đề tài tuần thứ nhất là tả một con mèo. Một học sinh viết gọn lỏn: “Nhà em có một con mèo“.
Khi trả bài, cô giáo hỏi :
– Sao em không tả rõ hơn ?
Học sinh đáp:
– Dạ, nhà em có nhưng em chưa được thấy. Vì mẹ em nói ba em có mèo, ba em ra sức giấu còn mẹ em ra sức tìm. Khi nào mẹ em tìm thấy, em sẽ tả kỹ ạ!
Tuần thứ hai, đề bài yêu cầu tả con chó. Học sinh nọ lại viết cộc lốc: “Nhà em có một con chó“. Cô giáo bảo:
– Em nên tả kỹ hơn !
Học sinh :
– Dạ, con chó còn ở ngoài đường, vì một hôm mẹ em nói với ba em: “Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?“. Khi nào nó về nhà em, em sẽ tả kỹ hơn ạ.
Tuần thứ ba, cô ra đề tài con khỉ. Vẫn em học sinh bữa trước viết, lần này thì dài hơn: “Nhà em có nuôi một con khỉ. Một hôm có một cô rất trẻ đến ngõ nhà em, ba em chạy ra và nói với cô ấy: Con khỉ già đang ngồi trong nhà đấy!” .
Tin cùng chuyên mục:
Nguyên Thứ trưởng Nội vụ: Sáp nhập còn 38 tỉnh, thành như trước là phù hợp
Công an Hà Nội: Tiên phong trên hành trình tinh gọn bộ máy
Vụ hơn 150 học sinh Quảng Bình không đến lớp: Câu chuyện an toàn, quyền lợi và trách nhiệm
Vài dòng về biển báo giao thông hiện nay