Một thoáng cô đơn
Ai cũng mang trong mình một miền cô đơn tận sâu thẳm trong tim ngay cả khi bên mình là một bờ vai ấm áp, một bàn tay luôn nắm chặt, một trái tim yêu.
Người ta thường tiếc nuối những gì đã qua đi, những điều không giữ được, những yêu thương dang dở… Người ta cứ mải miết chạy theo những thứ phù phiếm đến cuối cùng nhận ra mình đã sống những ngày tháng rất vô nghĩa, đánh mất nhiều thứ và chỉ còn lại một mình. Cô đơn.
Người ta tìm về mình giữa những bộn bề, trăn trở. Người ta tìm về bình yên, mong một tiếng cười khỏa lấp sự cô độc đến đáng thương. Người ta cô đơn ngay cả trong những giấc mơ, giữa cơn mộng mị, chợt choàng tỉnh và bật lên tiếng khóc.
Người ta thiếu một niềm tin, thiếu sự thứ tha, thiếu một sự chân thành.
Người ta cứ đi lướt qua nhau.
Ai cũng có những giấc mơ vỡ vụn của những ngày tháng tuổi trẻ ôm thật nhiều hoài bão và khát khao. Khát khao sống. Khát khao yêu. Khát khao thể hiện mình.
Ai cũng có những chòng chành, và chơi vơi, chơi vơi… Cũng có lúc muốn hòa mình vào với biển, cho sóng cuốn đi những chông chênh, và mặc sóng ngả nghiêng, ngả nghiêng…
Người ta già đi.
Còn năm tháng cứ vô tình trôi qua.
Trôi qua…
Mưa Phố. 06/05/2013.
Nguồn YuMe
Tin cùng chuyên mục:
Hướng đi mới trong Giáo dục TP.HCM: Đổi mới để tạo đột phá
Hà Nội quyết liệt khắc phục hậu quả sau bão, hỗ trợ nông dân khôi phục sản xuất
Phương thức ám sát mới: Nguy cơ từ thiết bị điện tử
Vụ bỏ cọc đất đấu giá ở Hà Nội: Hiện tượng thao túng thị trường Bất động sản