BÀN VỀ TUYỆT THỰC THỜI @

Người xem: 147

LâmTrực@ giới thiệu bài “Bàn về Tuyệt Thực thời @ và kiểu Tuyệt Thực truyền thống xưa kia” của tác giả Thiều Ngọc Sơn ở TP Hồ Chí Minh, viết về chủ đề “Tuyệt thực” thời @.
Hai chục ngày nay, một số người mỏng môi trong nước xôn xao về chuyện thằng con cố nhà thơ Cù Huy Cận thân ở tù lại bày đặt chê cơm.

Chưởng môn “tiểu nhơn tuyệt thực” Cù Huy Hà Vũ !
Trong số người mỏng môi, đại đa quan tâm sốt sắng chủ yếu là do tò mò, tò mò là chính chứ không phải lo lắng đến sự an nguy, sự tồn vong của thằng con cố thi sĩ. Kẻ thì thào rằng Hà Vũ (Cù Huy Hà Vũ) do chê cơm của chính phủ nay chỉ còn là một bộ xương, tính mạng hiện như ngàn cân treo sợi cáp; người rỉ tai không biết “quàn” Hà Vũ ở đâu, nơi nào là chỗ dành cho Hà Vũ làm nơi yên nghỉ… đại loại người ta xôn xao, bàn tán, lo lắng là những chuyện như thế.

Đùng một cái, vào lúc 6 giờ sáng ngày 16.6 trên VTV1, đài truyền hình Việt Nam đã công bố hình ảnh sinh hoạt trong tù của thằng con ông thi sĩ họ Cù. Đó là hình của thằng “em chã” (nhân vật trong Số Đỏ của cụ Vũ Trọng Phụng), Vũ phục phịch như con heo lai F1, vung vẩy tay chân cắt nghĩa cho cán bộ trại giam biết “thế nào là tuyệt thực” !?. Lại còn “trảm phong”: Ai mà đụng đến tôi là chết ngay… mồm tía lia như tép.

Việc làm của VTV1 chẳng khác nào gáo nước lạnh đổ vào đầu những kẻ đang tự xưng là văn sĩ trí thức, những kẻ lợi dụng tự do dân chủ cổ súy cho Hà Vũ để chống đối chính quyền; những kẻ cơ hội chính trị, bọn phản động trong và ngoài nước đang tìm cách ngăn cản sự phát triển của cách mạng Việt Nam. Việc làm của VTV1 cũng khiến nhiều kẻ mỏng môi thích hóng hớt cụt hứng bởi chẳng ai có thể tin được vị Tiên sinh mồm hô “Tôi quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” sau 20 mươi ngày tuyệt thực không những không chết, không héo hắt mà còn phương phi béo tốt như heo thế kia?! Việc công bố đoạn fim của VTV1 cũng khiến không ít kẻ ê chề thất vọng khi thấy người “tù nhân lương tâm” mồm thề tuyệt thực nhưng rốt cục lại chẳng để bụng không hôm nào. Tuyệt thực của Vũ là tuyệt thực kiểu mới, kiểu @.com kiểu “không ăn cơm trại” nhưng lạilén xơi cơm nhà ?!. Vũ hợm hĩnh đến thế là cùng !

Ê chề thay, khốn nạn thay cho cái đám “nhân xỉ giả” và những kẻ xưa nay chuyên mỏng môi hóng hớt. Chúng những tưởng người hùng Cù Huy Hà Vũ thực sự đau đáu với vận mệnh quốc gia, mất ăn mất ngủ vì nhân tình thế thái. Chúng tin Vũ tuyệt thực để đấu tranh cho cái gọi là “nhân quyền”, cho tự do dân chủ… nên vừa nghe tin nồi chõ đã hấp tấp vội vàng tin đó là sự thật. Chúng tổ chức tuần hành, kêu gọi ủng hộ, tiếp sức cho “Hà Vũ tiên sinh”. Nói đến đây, tôi lại nhớ đến câu:
“Sao không chết thằng cha bán phở mà chết người em nhỏ bê mâm” mà mấy người dân quê hay nghêu ngao những lúc nông nhàn hoặc những khi đối tửu, nghe đâu bài hát này của Hữu Loan thì phải. Nghĩ lại thấy buồn cười, thằng trong tù tuyệt thực không chết lại chết mấy thằng cha… bên ngoài !!!.

Đúng là đám cách mạng cải lương, đám rơm chủ dẩn.

Chỉ còn da bọc xương
Lại nghĩ, Tuyệt thực cũng có năm bảy đường tuyệt thực. Tuyệt thực vì nghĩa cả (những Đảng viên Cộng sản trung kiên xưa. VD bác Nguyễn Đức Thuận** hay Tố Hữu…) tuyệt thực vì sĩ, tuyệt thực vì danh, vì miếng ăn… lại có kẻ vì giảm cân mà tuyệt thực; Có quân tử tuyệt thực (tuyệt thực vì dân vì nước, các nhà hoạt động cách mạng xưa), có tiểu nhân tuyệt thực (bọn cơ hội chính trị, các nhà rân chủ dởm, các nhà chấy thức điêu ngoa); tuyệt thực truyền thống, tuyệt thực kiểu @ (kiểu của Vũ trên kia chẳng hạn)… tựu trung cơ man kiểu cách, rất phong phú đa dạng !?

Môn đồ “Tiểu nhơn tuyệt thực” của Hà Vũ tiên sinh !!!!
Bẵng đi mấy chục năm, nhiều người tưởng chiêu “tuyệt thực” đã tuyệt tích vì đã lâu không thấy tái xuất giang hồ, lâu không người kế nghiệp. Chỉ đến khi báo chí loan tin, hay nghe vợ Hà Vũ công bố thì mọi người mới biết cái món “tuyệt thực” xưa ấy hiện vẫn được duy trì có điều nay đã biến thái từ trong ra ngoài và do chính Hà Vũ đang nắm giữ chức “Chưởng Môn”.

Xem clip do VTV1, đài truyền hình Việt Nam công bố chiêu tuyệt thực kiểu mới của Chưởng môn Hà Vũ, thiều gia chợt lại nhớ đến kiểu tuyệt thực truyền thống của các cụ ta xưa, xin chép ra đây để mọi người có cái nhìn cho chuẩn xác và sự “cảm thông” cùng Chưởng Môn Hà Vũ !

Con cá, chột nưa

Năm sáu ngày mệt xỉu
Thuốc làm khuây mấy điếu
Vài ba hớp nước trong
Suy nghĩ chuyện bao đồng
Vẫn không ngoài chuyện đói.
Đầu sân, canh bốc khói
Chén cá nức mùi thơm
Lên họa với mùi cơm
Sao mà như cám dỗ!
Muốn ngủ mà không ngủ
Cái bụng cứ nằn nì:
“Ăn đi thôi, ăn đi”
Chết làm chi cho khổ!”
Nghe hắn thầm quyến rũ
Tôi đỏ mặt bừng tai:
“Im đi cái giọng mày
Tao thà cam chịu chết!”
Hắn nằm im đỡ mệt
Rồi tha thiết van lơn:
“Đời mới hai mươi xuân
Chết làm chi cho khổ!”
Hắn nói to nói nhỏ
Kể lể chuyện đê hèn
Tôi vẫn cứ nằm yên
Hắn liền thay chiến thuật:
“Thôi thì thôi: cứ vật
Nhưng phải ráng cầm hơi
Theo với bạn với đời
Cho đến ngày kết qủa.
Ăn đi vài con cá
Năm bảy cái chột nưa
Có ai biết ai ngờ?
Thế vẫn tròn danh dự
Không can chi mà sợ
Có hôi miệng hôi mồm
Còn có nước khi hôm
Uống vô là sạch hết!”
Lần này tôi thú thiệt:
Lời hắn cũng hay hay
Lý sự cũng đủ đầy
Nghe ra chừng phải quá!
Ăn đi vài con cá
Năm bảy cái chột nưa
Có ai biết, ai ngờ
Thế vẫn tròn danh dự
Nhưng mà tôi lưỡng lự
Suy nghĩ rồi lắc đầu
Đành không ai biết đâu
Vẫn không làm thế được!
Từ khi chân dấn bước
Trên con đường đấu tranh
Tôi sẵn có trong mình
Đôi mắt thần: chủ nghĩa.
Đã đứng trong đoàn thể
Bềnh vực lợi quyền chung
Sống chết có nhau cùng
Không được xa hàng ngũ
Không thể gì quyến rũ
Mua bán được lương tâm
Danh dự của riêng thân
Là của chung đồng chí
Phải giữ gìn tỉ mỉ
Như tròng mắt con ngươi
Đến cạn máu tàn hơi
Không xa rời kỉ luật
Phải trải lòng chân thật
Không một nét quanh co
Không một bóng lờ mờ
Không một nhăn ám muội!
Bụng nghe chừng biết tội
Từ đó hết nằn nì
Không dám thở than chi
Và tôi cười đắc thắng.
Tác giả: Tố Hữu

Lao Bảo, tháng 11-1940. (Trong những ngày tuyệt thực)
Tp. HCM, ngày 18.6.2013
Tác giả: Thiều Ngọc Sơn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *