Khoai@
Đây là một bài của bạn đọc Tre Làng gửi tới.
Bài viết rất hay, các bạn cùng đọc nhé.
———————–
Những ngày gần đây một số người thậm chí cả những người có trách nhiệm, cùng một số tờ báo vào hùa với nhau cùng một thời điểm“Tấu lên”cùng một lúc nhân sự kiện 40 năm ngày TQ xâm chiếm Hoàng Xa của VN và 39 năm(30 tháng 4 năm 1975) ngày kết thúc cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của Nhân dân VN. Nhân sự kiện này họ cũng nói đến cái chêt của 74 tử sĩ VNCH, với lý giải “Cái chết của những người lính VNCH dù phục vụ quân đội nào, dù chết trong hoàn cảnh nào nhưng là chết do bảo vệ chủ quyền đất nước, chẳng có lý do nào để kỳ thị và phủ nhận họ, làm tổn thương đến linh hồn của họ”. Hoặc “Người lính VNCH họ chết cho lý tưởng tự do chống lại sự xâm lăng của CS Bắc Việt”. Người ta sẽ dễ dàng nhìn thấy động cơ bên trong của những hành vi khoác cái vỏ nhân đạo, tính nhân văn của hòa hợp, hòa giải để nhẫn tâm so sánh “Vô cùng khập khiễng” hai hành động tưởng niệm 74 tử sĩ VNCH với 64 liệt sỹ QĐNDVN cùng hy sinh vì chủ quyền biển đảo, cùng cái chính danh tự huyễn về lý tưởng tự do và cái chết của người lính VNCH trong cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ Việt Nam. Đồng thời có những đòi hỏi phi lý không thể chấp nhận được. Thế nhưng lịch sử vẫn là lịch sử, lịch sử khách quan làm cho chúng ta đặt câu hỏi. Có phải đây là một âm mưu, một sự nhập nhèm để cào bằng lịch sử, đánh tráo lịch sử một cách trắng trợn với dã tâm đổi trắng thay đen, giữa phi nghĩa và chính nghĩa, đánh bùn sang ao giữa công và tội….. của những kẻ cơ hội chính trị, những kẻ chống Cộng Cờ Vàng và là một sự cổ xúy “Vô tiền khoáng hậu”, một mưu đồ đen tối cho cái gọi là “Xét lại lịch sử” đang manh nha “Tự sướng” của Cái chính nghĩa “Cõng Rắn cắn Gà nhà” của người Việt Quốc gia
Thế nhưng cái nhìn của Lịch sử thì lại khác.
Người dân VN ai cũng biết ngày 2/9/1945 tại Ba Đình lịch sử Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nước VNDCCH vì thế nước VNDCCH là nhà nước duy nhất được xác lập trên toàn lãnh thổ Việt Nam. Đảng CSVN đã lãnh đạo Nhân dân VN giành chính quyền từ tay Thực dân Pháp & phát xít Nhật. Nhà nước non trẻ VN đã tiếp quản chính thức đất nước từ tay triều Nguyễn, lãnh đạo nhân dân Việt Nam đánh bại cuộc xâm lược lần 2 của thực dân Pháp, tiếp tục Lãnh đạo Nhân dân Việt Nam đánh bại cuộc chiến tranh xâm lược của Đế quốc Mỹ và chính quyền tay sai, thống nhất đất nước.
Đi ngược dòng lịch sử Hiệp định Giơnevơ (1954),được ký kết, Việt Nam tạm thời phải chia đôi ngăn cách bởi vĩ tuyến 17. Theo hiệp định này tháng 7 năm 1956 hai miền Nam, Bắc sẽ bầu cử tự do để thống nhất đất nước. Thế nhưng Đế quốc Mỹ nhảy vào miền Nam Việt Nam thay chân Thực dân Pháp và nặn ra cái nước (Ngụy) VNCH. Cái nước (Ngụy) VNCH được đẻ ra và được nuôi dưỡng bởi Thực dân và Đế quốc, được chỉ huy bằng các nhà Lãnh đạo Quốc gia, những Tướng lĩnh là những tên “Lính Tẩy”, Lính “Khố Đỏ, Khố Xanh” thời Pháp thuộc, đặc biệt Tổng thống họ Ngô có một lý lịch “Vô cùng đen tối” có đến 3 đời (Tam đại Việt gian) làm tay sai cho quân xâm lược (Pháp, Nhật, Mỹ). Nhìn “Diện mạo” các nhà lãnh đạo Quốc gia toàn những người có lý lịch “Xỏ nhầm” giầy Tây. Họ cũng có hoàn cảnh rất giống nhau là cùng đi lính đánh thuê cho Thực dân Pháp rồi Đế quốc Mỹ. Như thế họ là những kẻ có truyền thống “Cõng rắn cắn gà nhà” do đó họ (các nhà lãnh đạo Quốc gia) và cái chính thể phản dân tộc do họ lãnh đạo không thể và không bao giờ đủ tư cách để đại diện cho Nhân dân Việt Nam với bất kể lý do gì. Cái chính thể phi nghĩa, Phi dân tộc này đã hoàn toàn đi ngược lại lợi ích của dân tộc Việt Nam. Họ đã phá hoại hiệp định Giơnevơ, trắng trợn tuyên bố “Không thi hành hiệp định với lí giải không phải là một bên ký hiệp định này nên không có nghĩa vụ phải thực thi”. Vì thế tháng 7 năm 1956 không có cuộc bầu cử tự do để thống nhất đất nước mà 95% phần thắng dự kiến sẽ thuộc vào chính phủ của Ông Hồ chí Minh(theo các nhà phân tích phương Tây lúc bấy giờ). Vì thế Sự tồn tại của chính thể này chỉ có một mục đích duy nhất là phục vụ cho lợi ích của ngoại bang và chống lại cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của nhân dân VN. Luật 10/59 ra đời cùng với nó là sự đàn áp đẫm máu phong trào Cách mạng của VNCH gây biết bao đau thương tang tóc, hy sinh mất mát, tột cùng cho đồng bào, cho dân tộc VN. Đã làm tan vỡ cơ hội thống nhất và tái thiết đất nước sau chiến tranh, đất nước bị chia đôi, lòng người bị li tán, …. Tội ác trời không dung đất không tha đối với chế độ VNCH.
Như vậy xét về góc độ lịch sử khẳng định rằng chính thể Việt Nam Cộng Hòa mà tiền thân của nó cái gọi là Quốc gia Việt Nam hoàn toàn là một chính quyền “Tiếm danh”, được lập lên bởi các thế lực ngoại bang và là công cụ chống lại cuộc CM dân tộc, dân chủ của Nhân dân Việt Nam. Do đó một lần nữa khẳng định chính thể VNCH không đủ tư cách đại diện cho Nhân dân Việt Nam. Với những vùng lãnh thổ miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17 trở vào do cái gọi là chính quyền VNCH quản lý nhưng thực chất nó đã là thuộc địa kiểu mới của Mỹ, do Mỹ nắm toàn quyền quyết định. Chính quyền bù nhìn VNCH chỉ là những kẻ làm thuê, tay sai cho ngoại bang như chính những lời thú nhận của các đời “Tổng thống”, “phó Tổng thống” Ngụy VNCH:
Chúng ta hãy xem và nghe các Tổng thống, Phó TT của chế độ bù nhìn nghĩ gì và nói gì khi họ còn đương quyền, trong lúc họ sắp trở thành phế nhân của lịch sử và khi họ trở thành dân tị nạn tha hương, cầu thực ở xứ người .
“Biên giới Hoa Kỳ không ngừng ở Đại Tây Dương và Thái Bình Dương, mà kéo dài, ở Đông Nam Á, tới sông Bến Hải, ở vĩ tuyến 17 của Việt Nam, hình thành một biên giới của ‘Thế giới Tự do’, cái mà chúng ta đều trân trọng.” -TT Ngô Đình Diệm (Trong bài diễn văn đáp từ Lyndon Johnson).
Còn ông chủ của họ bên kia Thái Bình Dương cũng nói gì, suy nghĩ những gì và ban phát những gì cho những kẻ nô lệ của họ.
Bộ trưởng Quốc phòng Rumfield thời còn làm dân biểu đã phỉ nhổ VNCH là “Chính quyền miền Nam ‘VNCH’ là chính quyền bù nhìn”, không những thế Bush Con cũng phỉ nhổ vào chính quyền miền Nam VNCH và QĐVNCH chỉ chờ ngoại bang cho tự do nô lệ, khi ông O’Reilly đài Fox 26, ngày 28 tháng 9 năm 2004, với Bush Con đã đặt câu hỏi: “Người miền Nam VN đã không tranh đấu cho tự do vì thế ngày nay họ không có tự do Bush Con đã trả lời “Yes”
Tuần báo Newsweek số ra ngày 24-12-2001 đã viết lăng nhục tổng thống Diệm “Năm 1963, chính quyền Kennedy đã nhận thấy Tổng thống Ngô Đình Diệm là công cụ của Cộng sản và đã quyết định ‘Diệm phải ra đi’. Cơ quan CIA đã thực hiện cuộc ám sát kết quả đưa đến cái chết không toàn thây của ông ta vào tháng 11/1963″, và F. Murray, Giáo sư trường báo chí Annenberg đại học USC đã xúc phạm đến quân lực VNCH bằng một bài báo đăng trên tờ Los Angeles Times nói rằng quân lực này nổi tiếng “Hiếp dâm và ăn cướp… “
Sau 4 năm đàm phán công khai cũng như bí mật VNDCCH Và Hoa kỳ đã có nội dung Hiệp định Pa ri chủ yếu được quyết định trong các phiên họp kín, vốn chỉ có 2 đoàn thực sự nắm quyền điều khiển cuộc chiến là VNDCCH và Hoa Kỳ đàm phán với nhau.
Theo hồ sơ mới giải mật gần đây cho biết: Khi Mỹ trao nội dung Hiệp định Pa ri cho TT Nguyễn Văn Thiệu với “Nhã ý” yêu cầu NVT phải ký vào Hiệp định này. Tuy nhiên khi xem kỹ nộ dung Hiệp định thấy bất lợi và nguy hiểm cho Chính quyền Việt Nam Cộng hòa của ông ta. NVT đã làm găng với quan thầy đe dọa không ký vào Hiệp định. Lập tức Nixon nói: Nếu Thiệu không ký Hiệp định thì sẽ “lấy đầu” ông ta (tức Thiệu). Nixon đã nói với Kissinger như sau: “Ông sẽ hiểu thế nào là sự tàn bạo nếu tên khốn kiếp đó (ce salaud) chỉ (Nguyễn Văn Thiệu) không chịu chấp nhận, ông hãy tin lời tôi”. Ngày 16 tháng 1 năm 1973, Đại tướng Haig trao cho Nguyễn Văn Thiệu bức thư của Nixon, mà Kissinger gọi là “bốc lửa”. Trong thư này đoạn quan trọng nhất là: “Vì vậy chúng tôi đã quyết định dứt khoát sẽ ký tắt Hiệp định ngày 23 tháng 1 năm 1973 tại Paris. Nếu cần thiết, chúng tôi sẽ làm như thế một mình”. Trước sức ép của Mỹ, cuối cùng Nguyễn Văn Thiệu đã phải chấp nhận ký kết Hiệp định Pa ri chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở VN. Khi biết bị Hoa Kỳ sắp bỏ rơi từ Dinh Độc Lập TT Nguyễn Văn Thiệu tức tưởi. “Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập.! “Mỹ còn viện trợ, thì chúng tôi còn chống Cộng!” hay “Nếu họ (Hoa Kỳ) muốn ám sát tôi thì cũng dễ thôi. Rồi sau đó cứ việc đổ cho Việt Cộng hoặc là do âm mưu đảo chính” TT Nguyễn Văn Thiệu.
sau mấy chục năm tỵ nạn CS tha hương trên đất khách Khi được về VN thăm Tổ quốc Ông Nguyễn Cao Kỳ cựu PTT Việt Nam cộng hòa cũng không ngại ngùng nói thắng sự thật rằng :
“Ông” Mỹ luôn luôn đứng ra trước sân khấu, làm “Kép nhất”. Vì vậy ai cũng cho rằng thực chất đây là cuộc chiến tranh của người Mỹ và chúng tôi là những kẻ đánh thuê”. “Việt Cộng gọi chúng tôi là những con rối, những con bù nhìn của người Mỹ. Nhưng rồi chính nhân dân Mỹ cũng gọi chúng tôi là những con bù nhìn của người Mỹ, chứ không phải là lãnh tụ chân chính của nhân dân Việt Nam.” PTT Nguyễn Cao Kỳ
Nói ra như vậy để đủ thấy rằng thân phận bề tôi nhục nhã của những kẻ làm thuê, những kẻ đánh thuê, những kẻ cam tâm làm kiếp nô lệ, làm tay sai cho ngoại bang và cái quyền của ông chủ đã quyết định số phận, tính mạng của một con người(Tổng thống) và định mệnh oan nghiệt kết thúc cay đắng ê chề, nhục nhã của chế độ bù nhìn do chính họ dựng lên.
Đối với QLVNCH rõ ràng là đội quân đánh thuê được Mỹ tạo dựng, nuôi dưỡng, một quân đội tay sai, chuyên bám đít ngoại Bang, cái quân đội bị sai khiến và lệ thuộc hoàn toàn vào ngoại Bang và là công cụ của ngoại Bang là Thực dân Pháp rồi đến Đế quốc Mỹ nhiệm vụ chính của cáí Quân lực này là là đàn áp phong trào CM, chống lại sự nghiệp giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước của dân tộc VN. Ta thử đặt câu hỏi những người lính VNCH kia họ chiến đấu cho ai và họ đã chết vì ai trong cuộc chiến này? Một câu hỏi rất khó trả lời đối với dân chống Cộng Cờ vàng Người Việt Quốc gia nhưng lại rất dễ trả lời đối với những người hiểu biết và tôn trọng sự thật của lịch sử. Người lính VNCH (họ) đã chết cho ông chủ Mỹ, cho cái nước “Ngụy” tay sai VNCH.
Một cuộc Chiến tranh xâm lược kiểu mới của Mỹ được xây dựng với sách lược cũ nhưng lại rất mới ở VN với chiêu bài “Dùng người Việt trị người Việt”, “Dùng người Việt giết người Việt” và dùng người Việt “Chết thay cho người Mỹ”. Vì thế Đế quốc Mỹ đã tăng cường bắt lính, đôn quân biến miền Nam thành trại lính khổng lồ, với đội quân đánh thuê khổng lồ đông đúc được họ trả lương. Thời điểm đầu những năm 1960 đã có tới hơn 350.000 quân và đến năm 1975 thời điểm cuối cùng của cuộc chiến với đội quân đông chưa từng thấy gần 1.200.000 người. Một đội quân khổng lồ được người Mỹ trả lương và được trang bị vũ khí hiện đại. Một đội quân được đánh giá sức mạnh hạng 4 thế giới và hạng 2 ở Đông Nam Á lúc bấy giờ. Thế nhưng Về lý tưởng của đội quân khổng lồ này(QLVNCH) lại có vấn đề. Theo ông Nguyễn Ngọc Lập cựu Thiếu úy Thủy quân lục chiến khi trả lời phỏng vấn báo KBCHN Ông nói(đại ý) “CS họ bảo họ đánh Pháp, đánh Mỹ xâm lược, chúng ta lại theo Pháp, theo Mỹ thì lẽ phải, chính nghĩa đã không thuộc về chúng ta. Người lính Bắc Việt họ đi chiến đấu đâu có được 1 cây vàng để hàng tháng gửi về cho bố mẹ họ? còn tôi Thiếu úy Nguyễn Ngọc Lập hàng tháng được lĩnh với số tiền tương đương 1,5 cây vàng để gửi về cho bố mẹ, vợ con”. Rõ ràng người lính VNCH họ đã lĩnh lương bằng đồng tiền của Ông chủ Mỹ để họ đánh thuê, để họ cầm cây súng Mỹ chống phá CM, cùng quân xâm lược tàn phá quê hương đất nước, bắn vào những người yêu nước và người dân lương thiện, chống lại sự nghiệp Giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước.
Nói đến người lính VNCH mà không nói đến Anh Bộ đội Cụ Hồ Hậu duệ của Quang Trung Nguyễn Huệ sẽ là một điều khiếm khuyết bởi họ đã làm nên lịch sử, viết nên trang sử hào hùng nhất của dân tộc chống giặc ngoại xâm, vì họ cóchính nghĩa, họ có cả chính danh, họ đã làm những việc vĩ đại đánh đuổi được giặc ngoại xâm, giành độc lập cho dân tộc, thống nhất được đất nước. Người lính CS anh Bộ đội Cụ Hồ có những gì ngoài hành trang của người lính CM với chiếc Ba lô “Con Cóc” 2 bộ quần áo, chăn màn, tăng võng và cây súng trận mà họ vẫn hăng hái lên đường với lời thề “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”. Họ ra trận mà cứ như đi trẩy hội “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước mà lòng vẫn phơi phới dậy tương lai”. Họ đâu có cây vàng như Ông Nguyễn Ngọc Lập và những người lính VNCH khác được người Mỹ trả công. Họ(người lính Binh nhì) Bắc Việt chỉ được phát phụ cấp 5 đồng/ tháng đủ mua cân đường, hộp sữa và tuýp thuốc đánh răng và một số lặt vặt rẻ tiền khác được gọi là “phụ cấp” Cho nên lý tưởng cao cả của người lính CS chiến đấu đâu có phải vì tiền, họ đi chiến đấu vì Tổ quốc dẫu có hy sinh cũng vì dân, vì nước nên họ “Vào sinh ra tử” dù có hiểm nguy có lúc như “Ngàn cân treo sợi tóc”, như “Trứng để đầu gậy” trong mưa bom bão đạn của quân thù mà họ vẫn hiên ngang coi cái chết nhẹ như lông hồng. Vì thế Không phải phân tích thêm, không cần phải nói gì nhiều lý tưởng của người lính CMđã nói lên tất cả chính danh, chính nghĩa của người Cộng sản và anh “Bộ đội Cụ Hồ” cho nên họ rất xứng đáng là người chiến thắng. Trái lại người lính VNCH họ đi chiến đấu vì tiền, với cái đầu rỗng về lý tưởng, hay nói một cách khác “Người lính VNCH họ cũng có “Lý tưởng” nhưng chính nghĩa thì không”. với cái lý tưởng vì tiền mà bán nước cầu vinh, ôm chân ngoại bang như QLVNCH nên Chân lý, lẽ phải đã không thuộc về họ để (họ) “Hung tàn không bao giờ thắng được đại nghĩa”. Người CS lại lấy “Chí nhân thay cường bạo”, để có được “Đại nghĩa thắng hung tàn” vì thế(CS) họ đã “Thiên biến vạn hóa”, trong mê hồn trận của cuộc chiến tranh Nhân dân đã làm cho những kẻ đánh thuê(VNCH) không thể nào tự mình “Bình định” được miền Nam. Để cứu vãn tình thế ngày 5 tháng 8 năm 1964 Mỹ ồ ạt ném Bom miền Bắc đánh phá cơ sở kinh tế, hậu cần, nhà máy xí nghiệp, hạ tầng giao thông nhằm ngăn chặn chi viện của miền Bắc XHCN cho chiến trường miền Nam. Tuy nhiên tình hình chiến sự không có gì sáng sủa với thất bại liên tiếp của quân đội VNCH trên chiến trường, nguy cơ sụp đổ của chính quyền bù nhìn là không thể tránh khỏi. Năm 1965 Mỹ đành phải đổ quân vào Việt Nam để trực tiếp tham chiến. Với 543.000 lính Mỹ cùng với hàng vạn lính đánh thuê chư hầu. Nhưng với thân phận là lính đánh thuê của người thuộc địa, người lính VNCH vẫn chỉ là lá chắn sống chết thay cho quân xâm lược Mỹ. Đặc biệt khi quân đội Mỹ bị sa lầy tại Việt Nam, bộ máy chiến tranh khổng lồ của Hoa Kỳ với 5 đời Tổng thống vận hành hết công xuất đủ chiến lược, thừa sách lược nhưng vẫn “Lực bất tòng tâm” bởi cuộc chiến tranh phi nghĩa kéo dài, hao người, tốn của, không được người dân Mỹ và thế giới ủng hộ đã làm cho cường quốc số 1 thế giới “Nản chí, sờn lòng” lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, kiệt quệ về kinh tế không thể kham nổi để giành được chiến thắng ở chiến trường cũng như trận chiến nghị trường nên đã sa lầy toàn diện ở cuộc chiến Việt Nam.
Chiêu cuối cùng phải đưa ra có thể cứu thể diện của nước Mỹ siêu cường là “Rút lui trong danh dự”. bằng cách Việt Nam hóa chiến tranh”Thay màu da cho xác chết” vẫn “Rượu cũ bình mới”, thay bộ mặt mới bằng tấm áo quan được sơn phết lòe loẹt cho cái thây ma QLVNCH. Thế nhưng cái QLVNCH kia vẫn chẳng làm nên trò trống gì bởi họ chẳng khác nào những kẻ đánh thuê đến từ các nước chư hầu, chiến đấu không phải cho Tổ quốc mình mà thậm chí khốn nạn hơn, họ phải chiến đấu để chống lại chính Tổ quốc mình, bắn giết đồng bào mình. Những người Lính VNCH kia khoác trên người những bộ quân phục đủ loại các quân binh chủng, khoe binh hùng tướng mạnh, cùng đủ loại vũ khí hiện đại bậc nhất của ông chủ Mỹ lúc bấy giờ nhưng chỉ sau 2 năm cút về nước của quân xâm lược, cái QLVNCH không còn chỗ chống lưng, không còn được ỷ lại vào vũ khí, không tự đứng vững bằng đôi chân thật của mình, nên chỉ 56 ngày đêm cái đạo quân khổng lồ đã không còn nhuệ khí, còn đâu nguyên khí Quốc gia khi Đoàn quân Cách mạng ào ào như thác lũ tràn về, cái Quân lực khổng lồ ấy tụt cả quần áo, vứt cả súng đạn, bỏ của chạy lấy người, chạy như đàn vịt. Sắp đến ngày Quốc hận 30 tháng 4, tháng 4 đen của người Việt Quốc gia xem lại hình ảnh trận chiến Ban Ma Thuột, đường 7 Cheo Reo, Phú Bổn, rồi Huế , Đà Nẵng…… cùng xa lộ Biên Hòa xưa tràn ngập mũ nón, Giày dép, quần áo nhà binh, ngổn ngang vũ khí, quân xa, Xe tăng, Thiết giáp … mà nhục nhã, ê chề thay cho cái lý tưởng, cái dũng khí, cái kiêu hùng của QLVNCH và cái chính nghĩa của VNCH. CS Đánh giá thấp một đội quân tay sai của một chính thể bù nhìn Vì thế Những người CS rất thông minh với chiến lược, sách lược, xác định trong cuộc chiến tranh này chỉ cần đuổi được Thực dân, Đế quốc thì ắt cái chính phủ bù nhìn tay sai sẽ sụp đổ, họ đã đúng và thực tế đã chứng minh đúng như vậy.
Hậu duệ của Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống, Nguyến Ánh, Hoàng Văn Hoan… Họ đều đưa ra lý do để biện bạch cho hành vi yêu nước theo kiểu “Cõng rắn cắn gà nhà” của mình cũng là yêu nước thương dân cũng là hy sinh vì dân tộc. Thế nhưng cái yêu nước quái gở và cái gọi là hy sinh vì dân tộc bệnh hoạn của họ đã làm cho dân tộc này chìm đắm trong cảnh lầm than của 80 năm nô lệ giặc Tây và 21 năm chiến tranh xâm lược của Đế quốc đã tàn phá quê hương đất nước, gây biết bao đau thương tang tóc cho nhân dân VN vì quân xâm lược ngoại bang và bè lũ tay sai của chúng. Thời thế tạo anh hùng, Việt Nam không thiếu những tấm gương rạng ngời về đức “Hy sinh vì dân tộc” mà phải “Gượng ép” đi tìm chút le lói ánh hào quang ở những “Tấm gương đầy huyen ố” để mà soi, mà ngắm mà vinh danh liệu có đáng hay không?
Chúng ta vẫn còn nhớ tháng 9/1940, quân phát xít Nhật từ Trung Quốc tràn qua biên giới để xâm lược Việt Nam, muốn vào được Việt Nam lính Nhật phải tấn công các căn cứ quân Pháp và thuộc địa, cũng thời điểm đó rất nhiều Ngụy binh là các sắc Lính, “khố xanh”, “khố đỏ”….. là người Việt Nam đã tuân lệnh quan thầy Thực dân bắn vào quân phát xít Nhật để bảo vệ thuộc địa của “Mẫu quốc”. Đã có rất nhiều người Việt bị chết, trở thành tử sỹ “Hy sinh” cho chế độ thuộc địa Pháp. Nhưng sự hy sinh đó đâu có phải “Hy sinh cho tổ quốc, cho dân tộc Việt”. Giờ đây cũng hoàn cảnh tương tự “Người em” của người Lính Khố xanh, Khố đỏ năm xưa là người Lính VNCH (có khác chăng) họ mang sắc phục Thủy quân lục chiến ở Hoàng sa, họ cầm cây súng Mỹ bắn vào quân xâm lược Trung quốc để bảo vệ quyền lợi Mỹ và cái nước Ngụy (phi dân tộc) là VNCH. Khách quan mà nói “Những người lính VNCH nói chung và những người lính đồn trú ở Hoàng sa nói riêng đa số đã không có nhận thức đầy đủ về tình trạng đất nước lúc bấy giờ, dù “Vô tình hay hữu ý” họ đâu có biết rằng mình chỉ là tay sai của của Đế quốc, mà chỉ đơn giản nghĩ rằng “Đất nước” của họ là vùng lãnh thổ của VNCH quản lý nên việc họ chống lại sự xâm lược của Trung Quốc đó cũng là điều dễ hiểu và hành vi đó có thể coi như là xuất phát từ “Tinh thần yêu nước chống giặc ngoại xâm”. Điều này cũng có vẻ có đôi chút hợp lý để đánh giá họ có lòng yêu nước và ý thức “Vì dân tộc”. Nhưng như thế liệu có đủ để lấy họ ra mà tôn vinh làm “Tấm gương” cho hậu thế? Có lẽ ở chín tầng địa ngục, họ đang mỉm cười vì lịch sử(Hoang tưởng) sắp sang trang, thế giới sắp đảo điên bởi hậu duệ của Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc, Nguyễn Ánh, Hoàng văn Hoan…. sắp được “Tri ân”, “Bỗng dưng” sắp trở thành người yêu nước, là các anh hùng Liệt sỹ ‘Cõng rắn cắn gà nhà”.
Cuộc chiến đã chấm dứt 39 năm Nhân dân và Nhà nước Việt Nam đã từ lâu không hề nhắc đến tội lỗi và cũng chẳng ai thù hằn các cá nhân đã một thời làm tay sai cho ngoại Bang, một thời phục vụ cho nước (Ngụy) VNCH một chế độ đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Ngày chiến thắng 30/04/1975 là ngày vui chung của toàn dân tộc, ngày hội của non sông, ngày đất nước thống nhất, chẳng hề có cuộc trả thù hay “Tắm máu” như kẻ thù tuyên truyền và cố tình dựng chuyện. Đất nước đã thanh bình Nhân Dân đang sống trong hòa bình, ấm no, hạnh phúc, đang chung tay, chung sức, đồng lòng xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thì chẳng có lý do gì mà khơi lại quá khứ đau thương của cá nhân và của cả dân tộc này. Nhưng một số người lại đang cố tình “Đào bới lịch sử”, họ “Bới lông tìm vết” Cố tìm những thứ mà mình không có, để gợi lại vết thương cũ tuy đã lành sẹo nhưng vẫn còn nhức nhối về sự chia rẽ trong lòng dân tộc, đang được “Hóa giải” để hòa hợp và hòa giải dân tộc. Để chiến tranh qua đi, mừng ngày thống nhất đất nước, ngày vui của toàn dân tộc, ngày hội của non sông chỉ có “Người vui mà không có Người buồn”. Người chết thì đã chết, nhưng người sống đừng vì động cơ chính trị mà lại muốn làm kẻ “Ăn mày người chết” nay lại muốn làm kẻ “Ăn mày Lịch sử” thì quả là lố bịch, độc ác và nhẫn tâm.
Để lịch sử vẫn là lịch sử, lịch sử phân minh phân rõ “Chính, Tà”, để lịch sử không bị xáo trộn, lẫn lộn phải trái, trắng đen, để lịch sử vẫn trong sáng, Trung thực như ngày nào mà không bị vẩn đục và hoen ố bởi những mưu đồ đen tối.
Ngày 2 tháng 4 năm 2014
Khanh Kim
Tin cùng chuyên mục:
Vụ tai nạn thương tâm từ máy bay không người lái: Hồi chuông cảnh báo về an toàn công nghệ
Vụ thợ trang điểm bị lục soát người: Góc nhìn pháp lý và bài học về quyền cá nhân
UNESCO công nhận tín ngưỡng thờ Mẫu và luận điệu sai trái của Nguyễn Xuân Diện
Cà phê phố