Khoai@
Bài “Thượng và Hạ sách” là của một bạn đọc Tre Làng gửi đến. Tác giả là một người Việt đang sinh sống ở nước ngoài.
Không hoàn toàn đồng nhất với tác giả ở một số đoạn do cách hành văn, nhưng Tre Làng vẫn cho đăng để các bạn tham khảo.
Cảm ơn rất nhiều vì tấm lòng của bạn Khanh Kim đối với quê hương đất nước.
———
Trong những ngày qua, khi những kẻ chống đối chế độ và những kẻ CCCĐ hải ngoại cùng tấu lên những luận điệu bịa đặt bỉ ổi với dụng ý xấu xa để chống phá chính quyền đặc biệt 35 năm ngày Trung Quốc tấn công xâm lược Việt Nam 17/2/1979 qua đó để xuyên tạc, vu khống Chính quyền nhu nhược, hèn yếu, đối sử bất công với các anh hùng liệt sỹ nhất là những đối tượng chính sách, các Thương Binh Liệt sỹ chống quân Trung quốc xâm lược để từ đó kích động Nhân Dân chống đối Đảng và Nhà nước và mục đích cuối cùng của chúng là lật đổ chính quyền hiện nay ở Việt Nam
Thế nhưng những luận điệu vu cáo và bịa đặt là không có cở sở bởi Đảng và Nhà nước Việt Nam không thể quyên, Nhân dân Việt Nam càng không bao giờ quyên sự kiện bi tráng và đau thương này của dân tộc, Đảng ta, Nhân dân ta, Quân đội ta không bao giờ quyên các Anh hùng Liệt sỹ đã hy sinh trong cuộc chiến này để bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc. Cụ thể ngày 19/2, tại hội nghị bàn về quy chế phối hợp giữa Mặt trận Tổ quốc và Chính phủ, một số đại biểu đã đề cập tới cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc cách đây 35 năm. Trao đổi về vấn đề này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định: “Đảng, Nhà nước không bao giờ quên cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, cũng không bao giờ quên công lao của những đồng chí, đồng bào mình chiến đấu hy sinh để giành thắng lợi trong cuộc chiến chống xâm lược ngày 17/2/1979″.
Chúng ta hãy đặt niềm tin vào Đảng và Nhà nước như bấy lâu nay chúng ta đã hằng tin tưởng. Trong cuộc đấu tranh mới này NNVN đã:“Dĩ bất biến, ứng vạn biến”, luôn tỉnh táo, giữ vững lập trường nguyên tắc độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia. Họ đã làm tất cả những gì vì lợi ích của dân tộc, vì hạnh phúc của Nhân dân và sự bình yên của đất nước trước sự lộng hành và bá quyền của ngoại Bang. Ngoại giao khéo léo, chiến lược mềm dẻo trước anh chàng hàng xóm khổng lồ mới trỗi dậy. “Lạt mềm buộc chặt” không dại gì chọc vào “Tổ Kiến lửa, tổ Ong Vò vẽ”, để “Tránh Voi chẳng xấu mặt nào” không cho TQ tạo cớ thêm một sự kiện Vịnh Bắc bộ lần thứ 2 để gây chiến, để bành trướng. Chứ không như những kẻ yêu nước bằng mồm, chuyên đánh giặc bằng mồm kiểu võ biền(hữu dũng mà vô mưu), tư duy chính trị dốt nát của những kẻ ngu chính sử nay ngu cả chính danh nhưng lại định yêu đất nước theo kiểu ngu si, dốt nát của mình nên chúngchỉ chờ cơ hội để trực ngoác cái mồm thối, tru lên tiếng kêu bản năng của loài Sói dữ, tiếng sủa ác độc của loài Cẩu tỏ thái độ kỳ thị, dân tộc cực đoan, kích động hận thù để làm loạn đất nước bằng những hành động cực đoan, vô dân chủ của mình. Thế nhưng NNVN thừa khôn khéo, đủ minh mẫn, đủ khả năng để chống lại thù trong giặc ngoài, ổn định đất nước để phát triển kinh tế mà vẫn có thể có thể chung sống hòa bình với ông hàng xóm khổng lồ đầy tham vọng và tham lam với phương châm “Mười sáu chữ” tránh một cuộc chiến tranh mà vẫn giữ được độc lập, lợi ích quốc gia và chủ quyền dân tộc thế mới là thượng sách.
Lạt mềm buộc chặt, thêm bạn bớt thù không có nghĩa là nhu nhược, hèn yếu như bấy lâu nay bọn phản động trong nước, bọn CCCĐ nước ngoài thường rêu rao thành cái cớ để chúng nói “Cộng sản hèn với giặc”. Nếu chúng ta nghe theo(kích động) của họ có nghĩa là đã mắc bẫy, để mơ ước bấy lâu nay của chúng sớm thành hiện thực “Diệt Việt cộng trước chống Trung cộng sau” hoặc muốn “Trung cộng đánh Việt cộng để khơi dậy lòng yêu nước cho người dân Việt”. Thật là vô phúc, thật là một ước mơ quái gở của những người Viêt lạc loài hoang tưởng, bệnh hoạn và điên rồ cũng mang danh lòng yêu nước. Một cái bẫy mà chúng đang cố tình giăng ra để đưa chúng ta vào bẫy. Nếu không tỉnh táo vô tình hay hữu ý mắc phải ý đồ đen tối của chúng đó là sai lầm bi thảm mà người có tầm nhìn chiến lược, hoạch định chính sách không bao giờ phạm phải thế mới là Thượng sách.
Bác Hồ thường nói “Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng” ở thời điểm hiện tại xét về thực lực Ta có gì và Họ có gì? Nền kinh tế của nước ta mới được hồi phục sau chiến tranh và sau những năm đổi mới, mặc dù có những thăng tiến vượt bậc, song đất nước vẫn còn nghèo nàn, lạc hậu. Nền kinh tế tuy có tăng trưởng nhưng chưa bền vững, khoa học kỹ thuật và công nghệ vẫn còn lạc hậu và tụt hậu, đời sống của Nhân dân tuy có nhiều cải thiện song vẫn còn nghèo, nhiều nơi Nhân dân ăn vẫn chưa đủ no, áo mặc chưa đủ ấm. Trong khi đó tiềm lực quốc phòng dù có được tăng cường, từng bước hiện đại và có những chủng loại vũ khí đã tiến nhanh lên hiện đại nhưng không đủ, chưa đáp ứng được nhu cầu của cuộc chiến tranh hiện đại bảo vệ Tổ quốc trong thời kỳ mới, vì chúng ta chưa có đủ thực lực, không tự lực, tự cường (hầu như là con số không) về tự sản xuất vũ khí dù chỉ thô sơ chứ chưa nói đến hiện đại, phải đi mua với giá thị trường cắt cổ. Trong khi đó phía Họ thì sao gã hàng xóm khổng lồ tham lam và bành trướng như con hổ đang trỗi dậy với dân số 1tỉ300 triệu người, nền kinh tế đứng hàng thứ 2 trên thế giới, vũ khí tự cung, tự cấp nhưng hiện đại chẳng kém cạnh gì mấy so với Mỹ và Nga
Nói như thế không có nghĩa là chúng ta sợ, chúng ta hèn yếu không dám đánh khi quân thù xâm lược. Đánh khi chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ, chúng ta có tiềm lực, chúng ta có thực lực, chúng ta có sức mạnh đã đánh là phải thắng, “Đánh trận đầu sạch sanh kình ngạc, đánh trận nữa tan tác chim muôn….., Đánh cho quân thù hồn bay phách lạc, đánh cho quân thù ôm đầu máu mà chạy” như tổ tiên, cha ông chúng ngày nào đó mới là Thượng sách.
Đánh khi đất nước còn nghèo, người lính ăn chưa no, đánh khi người lính ra trận không còn đạn để bắn, đánh khi chúng ta không đủ tiền mua vũ khí để đắng cay quay lại thời “Gậy tầm vông giáo mác” ngày nào. Đánh mà như húc đầu vào đá, như Con thiêu thân lao đầu vào lửa, thì chẳng khác nào tự sát và tự thiêu, tự đốt mình cầm chắc chiến bại như thế mới là Hạ sách
Cho nên Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình đã nhấn mạnh rằng “Sẽ khó để bảo vệ chủ quyền nếu đất nước không có nội lực, không có nền tảng vững chắc về kinh tế, chính trị, an ninh quốc phòng với đoàn kết dân tộc mạnh mẽ. Đây là nhiệm vụ quan trọng nhất mà chúng ta cần phấn đấu”.
Vì thế “Chúng ta cần phấn đấu” chưa đối đầu, chúng ta còn phải khôn khéo ngoại giao mềm dẻo, lùi một bước để thăng tiến 5 đến 10 bước chứ không phải 2 bước. Chúng ta phải “Câu giờ”, cần có thời gian hòa bình, ổn định 10 năm, 20 năm, 30 năm thậm chí hàng trăm năm để chúng ta có thời gian phát triển kinh tế, xây dựng đất nước, để sớm có tiềm lực quốc phòng hiện đại, sớm đưa nước ta trở thành cường quốc hùng mạnh. Bất đắc dĩ chiến tranh nếu xảy ra chúng ta phải là người chiến thắng bởi dân tộc ta có “gien” chiến thắng đã được kết tinh suốt chiều dài lịch sử 4000 năm giữ nước và dựng nước và chúng ta phải làm được điều đó.
Thượng sách và Hạ sách bài học đắt giá ngàn năm vẫn còn nguyên giá trị rất đáng để cho tất cả chúng ta suy ngẫm. Đừng để cho thời nào cũng thế “Cá lớn nuốt Cá bé” không bao giờ trở thành quy luật đó ở Việt Nam. Vì thế Việt Nam phải có đầy đủ yếu tố của một cường quốc theo đúng nghĩa để bạn bè kính nể, kẻ thù phải khiếp sợ không thể bắt nạt theo kiểu “Cá lớn nuốt Cá bé” được nữa.
Ngày 3 tháng 4 năm 2014
Tin cùng chuyên mục:
Vụ tai nạn thương tâm từ máy bay không người lái: Hồi chuông cảnh báo về an toàn công nghệ
Vụ thợ trang điểm bị lục soát người: Góc nhìn pháp lý và bài học về quyền cá nhân
UNESCO công nhận tín ngưỡng thờ Mẫu và luận điệu sai trái của Nguyễn Xuân Diện
Cà phê phố