Ong Bắp Cày
Linh mục Đinh Hữu Thoại là loại người gì khi cố tỏ ra là kẻ bất lương đến nỗi luôn bịa đặt vu cáo chính quyền, cổ súy chi những hành vi chống phá nhà nước? Thậm chí còn tỏ ra cay cú với chiến thắng của U19 Việt Nam?
Tất cả những gì tởm lợm tanh nồng đều có thể được thấy trên FB của người này. Xem ở đây.
Linh mục Đinh Hữu Thoại (trái, thứ hai) cùng các linh mục dòng chúa cứu thế đang làm Thánh lễ cầu nguyện từ mả Ngô Đình Diệm.
Trên FB của Đinh Hữu Thoại, một cố đạo cực đoan đang thủ dâm tinh thần bằng một stt kể về buổi gặp gỡ, đối thoại với 2 anh công an tôn giáo. Ngoài những câu nói xỏ xiên, Thoại viết một đoạn thế này: “Mình nói: Tôi hỏi các chú nhé, Trước năm 1945 ông Hồ Chí Mình có đăng ký cho đảng CS sinh họat tại Việt Nam không? Sau năm 1945 tới giờ có văn bản nào của người dân việt nam công nhận tư cách pháp nhân cho đảng CS không? Cho tới giờ phút này thì Đảng Cộng sản vẫn đang hoạt động bất hợp pháp tại Việt nam này đấy. Bởi vì họ không đăng ký sinh hoạt. Các chú nói rằng đấy là do yếu tố lịch sử… Mình cười nói: Thì bây giờ lịch sử vẫn không hề dừng lại. Chúng tôi hoạt động tôn giáo cũng chẳng cần phải đăng ký với ai cả, đây là quyền bất khả xâm phạm của con người mà“.
Thoại mượn “giấy phép” để so sánh và lấp liếm cho mấy thứ rác rưởi của xã hội hoạt động không phép. Liệu đó có phải là ý chúa chăng?
Có phải Thoại mặc áo chùng đen lâu quá nên hóa lẫn hay không mà quên béng phân biệt đối tượng trước khi liên kết so sánh. Một bên là Đảng cộng sản Việt Nam với xâm lược Anh Pháp, tức kẻ cướp ngoại ngoại bang. Một bên là một lũ một lĩ những kẻ dị hợm với cơ quan quản lý nhà nước của một quốc gia có chủ quyền.
Người dân đoàn kết lại trên cơ sở thống nhất với nhau về chính trị tư tưởng và lợi ích để đánh đuổi ngoại xâm thì nót cần phải xin phép ai cả (nhớ là đánh đuổi ngoại xâm nhá). Xin hỏi thằng quạ đen, đại diện cho những con qua đen cực đoan khác rằng: Đánh đuổi ngoại xâm, thì có cần xin phép kẻ thù của mình không, hả?
Ngược lại, mọi công dân, kể cả những công dân có hai bố, bố Việt Nam và bố Vatican muốn làm gì thì đều phải xin phép, và khi đã được cấp phép thì phải hoạt động trong khuôn khổ pháp luật Việt Nam, hiểu chưa?
Thật đắng lòng, khi Đinh Hữu Thoại là một công dân Việt Nam lại còn tỏ ra ngu muội đến mức viết: “Cho tới giờ phút này thì Đảng Cộng sản vẫn đang hoạt động bất hợp pháp tại Việt nam này đấy. Bởi vì họ không đăng ký sinh hoạt“.
Ai bảo với Thoại là Đảng cộng sản Việt Nam đang hoạt động bất hợp pháp vì không xin phép?
Hỏi tiếp, Chúa Jesus của Thoại khi lập ra cái gọi là Thiên chúa có xin phép ai không?
Thực tế là, dù muốn hay không thì cũng phải nhìn nhận một thực tế, đảng cộng sản Việt Nam chính là người có công đầu trong đấu tranh giải phóng dân tộc khỏi ách thuộc địa, giành độc lập tự do cho dân tộc này. Chính đảng cộng sản chứ không phải là một đảng nào khác đã chịu trách nhiệm bảo vệ dân tộc này, đất nước này mỗi khi đất nước bị lâm nguy. Chính đảng cộng sản là người đã dẫn dắt dân tộc này đi từ đống tro tàn đổ nát của chiến tranh, từ một nước cực kỳ lạc hậu, “không thấy tên trên bản đồ thế giới“, với sự bao vây cấm vận triền miên, để rồi vươn lên thành một Việt Nam hôm nay. Khi trở thành đảng cầm quyền, họ được toàn dân thừa nhận và ủng hộ.
Ngược hẳn với đảng cộng sản Việt Nam trong xây dựng và bảo vệ tổ quốc, Thiên chúa của các người đã làm gì?
Người Pháp đã phải viết thế này: “Không có những sai nha Thiên chúa thì người Pháp không bao giờ chiếm được Đông Dương“!
Bây giờ, tôi xin nói vắn tắt với các đồng chí về chuyện Nhà thờ.
Tôi đã nói với các đồng chí rằng những tên thực dân đã tước đoạt người An Nam như thế nào. Bây giờ, tôi xin nói để các đồng chí biết Nhà thờ Kitô đã tước đoạt nông dân như thế nào.
Trong cuộc xâm chiếm Đông Dương thì chính những nhà truyền đạo Thiên chúa đã đi do thám để báo cho đội quân chiếm đóng biết những kế hoạch phòng thủ của nước chúng tôi. Cũng chính những nhà truyền đạo đã dẫn đường những đội quân tấn công, cũng chính lại là những nhà truyền đạo đã lợi dụng tình trạng lộn xộn của đất nước để ăn cắp những văn bản chứng nhận quyền sở hữu ruộng đất của người nông dân này nọ hay của một làng nào đó. Khi hoà bình được lập lại, nông dân trở về thì tất cả ruộng đất đều đã bị các nhà truyền đạo nắm được các văn bản nói trên, chiếm mất. Chính bằng cách đó, mà ở Nam Kỳ những nhà truyền đạo Thiên chúa có được trên một phần tư những đất đai cày cấy được. ở Campuchia, các nhà truyền đạo nắm trên một phần ba ruộng đất; ở Bắc Kỳ, chỉ riêng ở thủ phủ, trong thành phố Hà Nội, các nhà truyền đạo có những bất động sản rộng bao la.
Họ có được của cải và chiếm hữu ruộng đất của nông dân không phải chỉ bằng cách đó. Các đồng chí đều biết rằng trong các nước ven biển, nhất là trong những nước ở Viễn Đông, thường xảy ra giông bão và lụt lội làm cho mùa màng thất bát; các nhà truyền đạo lợi dụng những dịp đó để ứng trước tiền cho nông dân với những tỷ suất lãi rất nặng và một thời hạn rất ngắn. Biết rõ ràng làm như vậy thì nông dân không bao giờ có thể trả nợ được, nên các nhà truyền đạo đòi nông dân phải đem ruộng đất ra bảo đảm. Thế là khi đến thời hạn trả nợ, thì toàn bộ ruộng đất của nông dân đều rơi vào tay các nhà truyền đạo.
Các đồng chí đã thấy bọn thực dân bóc lột nông dân như thế nào và các giáo sĩ tước đoạt nông dân như thế nào.
Nhắc đến Thiên chúa, lịch sử đã tường tận, truyền thống rước voi giày mả tổ không chỉ có ở Việt Nam. Ai muốn rõ hơn xin mời vào đọc “Cao Huy Thuần” và “Sách Hiếm“. Tất nhiên, không phải ai theo Thiên chúa cũng đều bán mình cho quỷ dữ như thế, và không phải ai có bổn phận chủ chăn trong Thiên chúa cũng là người như Đinh Hữu Thoại.
Riêng câu nói của Cha cố Đinh Hữu Thoại: “Thì bây giờ lịch sử vẫn không hề dừng lại. Chúng tôi hoạt động tôn giáo cũng chẳng cần phải đăng ký với ai cả, đây là quyền bất khả xâm phạm của con người mà“, sẽ được mổ sẻ ở entry sau.
Linh mục mà bẩn tưởi như thế thì răn dạy được ai đây?
Tin cùng chuyên mục:
Quy định mới về cấp bậc và tuổi nghỉ hưu trong quân đội
Những người thầy ươm dưỡng tương lai
Vụ tai nạn thương tâm từ máy bay không người lái: Hồi chuông cảnh báo về an toàn công nghệ
Vụ thợ trang điểm bị lục soát người: Góc nhìn pháp lý và bài học về quyền cá nhân