Mấy nay, báo chí xôn xao về vụ Đề án gì đó. Nghe bảo có 1 nửa số nhà báo, tầm 5K chú thím ra (đứng) đường, bơm xe. Tất nhiên các chú này không thể bơm xe, các thím này không thể dựa gốc cây (vì cây bị chặt cmn rồi). Thế nên điều gì xảy ra thì chưa rõ.
Ở một động thái khác, phần đông độc giả (cái này em viết theo xì tai báo chí “cư dân mạng lên tiếng” rồi “hầu hết ý kiến của công chúng” chứ em biết đâu) tỏ ra vui mừng trước quyết định này.
Nguyễn Văn Cận, một độc giả trung thành của báo giấy cho hay: Tôi ủng hộ những quyết sách này. Báo mới chả chí. Dẹp mịa nó bớt đi. Lắm báo mà đọc chả có tin gì. Còn tức bỏ bố đi. Báo thì con dâu phục vụ bố chồng đủ “3 cuốc” một đêm; báo thì đánh dấu X lên 1 gốc cây, cán bộ Hà Nội ẵm 670K ngon lành… Xưa tin báo độ 30% giờ chỉ còn tin độ 1-2%.
“Đến tin buồn, chúng nó còn đánh sai”, chị Kim đang sửa móng tay chêm vào. Thậm chí có thằng chưa đẻ đã đi phạm tội rồi.
Vậy mà nói như thật. Ngồi ở Nội viết tận chuyện quê em. Dựng đứng dựng ngược lên í. Em mà gặp thằng nhà báo, em vạc mặt nó ra – Tư Điếc, lái xe ôm góp chuyện.
Ù ôi. Báo chí hiện nguyên hình là con ngáo ộp. Nếu sức mạnh của báo chí truyền thống là “thông tin” thì báo chí hiện đại (khảo sát ở xứ Lừa) lại mạnh hơn về những cơn “lên đồng” mang tính dập vùi thời gian gần đây.
Ở một diễn biến gần đây, “bộ phận không nhỏ” báo chí thời nay làm mình nhớ vô cùng thời “cải cách ruộng đất”. Với màn vu vạ và mách lẻo, báo chí hoàn thành xuất sắc vai trò của một con mụ lắm mồm, chuyên ngồi đầu làng mách lẻo: Này ông, hôm qua thằng Tung Sờn chửi ông đới. Mà nó chửi bậy lắm. Đào cả mả bố ông lên đới.
Này bà, bà biết gì chửa? Thằng Tung Sờn vừa chửi ông Trưởng đới. Thằng này láo thật, ông Trưởng gần 70, lẫn mẹ nó rồi thì thôi mà thằng Tung Sờn nó vẫn chửi. Láo thật í…
Này ông, ông biết gì chưa…?
Những câu chuyện đầy tính “Gia Cát Dự” nhẹ thì “đang băn khoăn xem nên rẽ trải hay rẽ phái thì chị X bị xe ben đâm chết tươi” đến chuyện một ca sĩ trẻ trâu “Ngông cuồng, láo xược”chỉ qua một cái clip. Báo chí đang đấu tranh quyết liệt với mạng xã hội về mặt phao tin…
Dự là sắp tới báo chí sẽ trở về làm báo theo mẫu: Các mẹ biết gì chưa…
Lại nhớ câu của con mẹ bán thịt đầu làng khi mình hỏi về con gái. Mụ giả nhời: Nó bị đuổi mấy chỗ vì ngu quá, nghe bảo cái văn bản đánh còn sai. Tôi phải cậy cục cho nó đi học cái bằng Mác tơ báo chí chú ạ. Mất non 200 triệu. Dưng mà lần này nó được làm báo trung ương hẳn hoi. Giờ nghề í dễ mần nhất. Tôi thật!
Nguồn: Dương Tiêu
Tin cùng chuyên mục:
Vụ thợ trang điểm bị lục soát người: Góc nhìn pháp lý và bài học về quyền cá nhân
UNESCO công nhận tín ngưỡng thờ Mẫu và luận điệu sai trái của Nguyễn Xuân Diện
Cà phê phố
Ukraine nói điều đáng sợ về tên lửa mới của Nga