Chuyện xẩy ra trong 1 khu rừng nọ!
Mùa Hè năm ấy, Kim Bướm được lãnh đạo khu rừng cất nhắc lên làm giám đốc việc học! Là một cô Bướm xinh đẹp và đỏm giáng, Kim Bướm nhanh chóng được các loài vật khác nâng niu! Bướm ta vui vẻ và hạnh phúc với cuộc sống mới, với chức trách mới, và quen dần với việc được đưa đón, nuông chiều!
Bổng dưng động rừng!
Rất nhiều chuyện tưởng như đã dàn xếp ngăn nắp bị đào xới. Từ phân phối thiết bị trường học đến trường chuyên lớp chọn… bao nhiêu vấn đề bị xới tung tác cả lên!
Đang trong cơn rối rắm thì một sáng đẹp trời, Bướm nhận được tin nhắn từ số máy lạ với nôi dung: Này chị Bướm! Chị mới lên chức, đừng có đưa cái ởm ờ đi ấy ấy các xếp nhé! Hay là chị muốn bay cao hơn nữa? Coi chừng vi phạm quy chế của Rừng chị nhé!
Kim Bướm điếng người, xây xẩm mặt mày nằm vật ra giường! Tổ sư bố nhà nó! Cái đứa thối mồm nào mà lại lếu láo thế? Mày động vào bà là động vào chỗ chết rồi, phen này bà vỗ mày toi cơm toi cá!
Nghĩ thế, Bướm triệu chân tay thân tín lên, yêu cầu tìm cho bằng được số máy của đứa nào mất dạy trong cái đám súc vật kia, dám bôi nhọ tư cách đạo đức sáng như gương của Bướm?
Tên đệ dạ vâng rồi lui ra cửa!
Đang cơn giận giữ, bất chợt tiếng chuông điện thoại reo liên tục: Con bướm xinh! Con bướm xinh! Con bướm đa tình!
Kim Bướm bực bội bắt máy. Bên kia giọng của Văn Rùa, cũng từng là lãnh đạo tiền nhiệm việc học. Rùa rụt rè:
– Bướm ơi! Con Kim Chích nó nhắn tin nói xấu em. Nó còn gửi cho mấy người nữa cơ Bướm ạ!
A đù! Bướm ta trợn mắt, nuốt cục tức đánh ực vào trong! Tưởng ai! Hóa ra Kim Chích con lão Kim Tiêm cháu bà Kim Tiến. Cái đận cân nhắc nó lên phụ trách nhóm học miền Tây khu rừng, Kim Bướm đã gờn gợn cái ánh mắt lúng liếng của con Chích! Bằng bản năng đàn bà, Bướm cảm thấy không an tâm với con Chích da trắng lông đen này rồi! Ối dồi ôi là dồi!
Lại nói về Kim Chích! Là môt cô chim Chích bông xinh đẹp hót hay nổi tiếng vùng rừng miền Tây, Kim Chích nhanh chóng được lãnh đạo sở tại cân nhắc! Mãi rồi cũng tới! Chích có quan điểm rất rõ ràng: Mấy con đực cứ thấy Kim Chích xuất hiện ở đâu là nuốt nước bọt đánh ực! Thì có mất gì đâu! Cố lên Chích bông xù le! Và rất nhanh chóng, Kim Chích đạt được nguyện vọng: Quản lý một nhóm học của vùng rừng miền Tây!
Lần này thì chết tay bà! Bà kiện con chết sặc ghạch Chích nhé! Kim Bướm bèn vời mấy đệ tử thân tín bàn cách!
Đệ tử tham mưu:
– Phải kiện thôi chị Bướm ạ xinh đẹp ạ! Nên thuê luật sư. Ta phải tìm thằng luật sư nào cãi chày cãi cối, cãi lấy cãi được để dành chắc phần thắng!
Nhất trí kế hoạch, Kim Bướm phân công nhiệm vụ cho các đệ tử lo về mặt pháp lý, đơn từ. Lần này thì mày chết Chích nhé!
Đêm hôm đó, Kim Bướm ngồi vào bàn viết đơn thưa kiện! Bướm nhìn ra ô cửa! Từng cơn gió mùa hè lao xao thổi tạt vào, mang theo mùi hương dạ lan dào dạt! Bướm chợt cảm thấy buồn bã và cô độc! Phận đàn bà, mang tiếng là lãnh đạo, sau sự xu nịnh và chiều chuộng, Bướm biết chúng nó cơ bản là giả dối! Này thì lão Chuột văn phòng, lão Rắn phụ trách khối trẻ ranh, đến mấy con mụ Chuồn Chuồn đồng bóng, sau những câu xu nịnh, sau những bỡ đợ bỡn cợt, đều đề đạt xin xỏ về lợi ích vật chất cá nhân cho mình!
Kim Bướm buồn rầu nhìn ra khu rừng nhấp nháy ánh đèn đom đóm…Ánh mắt của Bướm buông xa hơn, sang bên kia mé rừng! Một gốc cây cổ thụ sừng sững từ đời nào xòe bóng mát xanh tươi! Tuổi thanh xuân của Bướm để lại ở đó…Tuổi đàn bà của Bướm cũng để lại ở đó. Tình yêu đầu đời với chàng Bướng Lang đẹp đẽ…rồi một vài mối quan hệ nhập nhằng với anh Cáo, bác Chồn cũng diễn ra ở đó, ngay dưới gốc cây cổ thụ kia…!
Chết mẹ! Bướm giật mình choàng tỉnh! Biết đâu cái con Kim Chích nó nắm được bao nhiêu chuyện của mình??? Cũng có lý! Nếu không nắm được gì, Kim Chích có gan trời cũng không dám nhắn tin nói xấu lãnh đạo trực tiếp như Bướm! Nhưng mà nó đã có được gì trong tay? Ghi âm à? Hay quay phim…?
Kim Bướm hoảng hốt nhận ra sự việc nghiêm trọng hơn mình tưởng! Bây giờ kiện nó,lỡ nó có bằng chứng trong tay thì mình chết chắc! Sự nghiệp uy tín ảnh hưởng, hạnh phúc gia đình đổ bể…
Nghĩ đến đó, Bướm lấy khăn lau mồ hôi đang chảy thành dòng trên trán! Dứt khoát và rõ ràng, Kim Bướm xé toạc tờ giấy trắng, rồi vo cục ném ra cửa sổ…!
Không hiểu từ đâu, sự việc dường như đã im lặng bổng được hãng thông tấn Chèo Bẻo đưa lên! Các hãng thông tấn cáo chồn liên tục khai thác! Cơ quan chức năng vào cuộc, Kim Chích lo sợ nên đã thuê luật sư Đình Rết bào chữa…Kim Bướm vẫn im lặng, án binh bất động. Bướm khảng khái trả lời phóng viên Nhện Đen: Tôi không tố cáo gì Kim Chích cả! Tự báo chí làm ỏm củ tỏi lên thôi!
Vấn đề đã được chốt! Với sự chiết tự kiểu cãi cối cãi chày cãi lấy được của luật sư Đình Rết và sự im lặng của người được cho rằng bị xúc phạm là Kim Bướm, sự việc hạ màn!
Rừng vẫn xôn xao! Nắng vẫn hanh hao! Và đêm vẫn nôn ra sao…!
Nguồn Tuấn Trọc
Tin cùng chuyên mục:
Sự thật về công tác phòng chống buôn người ở Việt Nam và những luận điệu xuyên tạc của BPSOS
Bê bối của văn nghệ sĩ với “Mai Thúy”: Bài học về trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp
Cảnh giác trước luận điệu của phản động lưu vong: Bài học từ vụ việc Trần Khắc Đức
Nhiều đối tượng nghiện ma túy bị lợi dụng để gây rối