Tháng 4 và 40 năm nhìn lại.
Vào những ngày cuối tháng tư 40 năm về trước người Mỹ đã phải chịu thất bại nhục nhã, cuốn gói cút khỏi lãnh thổ VN. Nhân dân Việt Nam đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử thiêng liêng của mình, lập được kỳ tích, một chiến công vô cùng hiển hách nhất trong lịch sử của dân tộc đuổi được giặc ngoại xâm ra khỏi bờ cõi. Chiến thắng của nhân dân VN, đánh bại đế quốc Mỹ xâm lược thống nhất được đất nước cứ như một huyền thoại có một không hai ở thế kỷ 20, vẫn vang vọng khắp năm châu cho đến tận ngày nay. Sự thất bại của quân xâm lược và bè lũ tay sai là không thể tránh khỏi bởi tính chất phi nghĩa của nó. Với sức mạnh quân sự vượt trội, đất nước này bị tàn phá nặng nề bởi 7 triệu tấn bom đạn, cùng với 77 triệu lít chất độc màu Da Cam Đioxin. Cùng với 543.0000 quân xâm lược Mỹ, lính ngụy VNCH, còn có gần nửa triệu lượt lính đánh thuê chư hầu được Mỹ trả lương sang Việt Nam cùng tàn sát người Việt gây biết bao đau thương, tang tóc cho Nhân dân Việt Nam ở cả hai miền Nam Bắc. Hàng triệu người Việt chân chính đã phải đổ máu vì họng súng của quân bán nước (VNCH) và quân xâm lược Mỹ cùng các đội quân chư hầu, chưa kể đến những cái chết tang thương của hàng triệu người dân vô tội vì chiến tranh. Nhưng cuối cùng người Mỹ đã phải ra đi với hai bàn tay trắng, với cái gọi “rút lui trong danh dự” chịu thất bại nhục nhã với 58 vạn binh tướng viễn chinh bị chết cùng hàng vạn binh lính bị thương và tiêu tốn hơn 300 tỷ đô la tiền thuế của Nhân dân Mỹ vào cuộc chiến phi nghĩa và “Hội chứng chiến tranh VN” vẫn còn dai dẳng ám ảnh nước Mỹ đến tận bây giờ.
Chiến thắng của chúng ta, đó là niềm tự hào mãi mãi của dân tộc ta, Nhân Dân ta, là ngọn cờ đầu đấu tranh vĩnh cửu cho các dân tộc bị áp bức trên thế giới noi theo. Ấy vậy mà hiện nay có không ít những kẻ “Do vô tình hay hữu ý sinh ra” lẫn vào dòng máu Việt những kẻ lạc loài mang theo tàn dư, bệnh hoạn của những kẻ bán nước, đi ngược lại lợi ích và coi rẻ dân tộc mình, Tổ quốc mình. Lịch sử rất công bằng đã được chứng minh“Chính nghĩa đã thắng phi nghĩa, đại nghĩa đã thắng hung tàn” theo luật nhân quả, thế mà đây đó vẫn còn có những kẻ cố tình “Cãi lấy được” định quay ngược bánh xe lịch sử, đổi trắng thành đen, bóp méo một sự thật lịch sử, về một thời vinh quang và vĩ đại nhất của lịch sử, bi tráng nhưng rất đỗi anh hùng của dân tộc ta, Nhân Dân ta, tức là chúng phỉ nhổ vào lịch sử, vào quá khứ và biết bao nhiêu xương máu của các bậc tiền nhân, của cha ông và của đồng bào cùng dân tộc, chúng yêu nước theo kiểu bán nước “Liếm gót giầy Tây, bám đít Mỹ”, bênh vực cho quân xâm lược bằng lý lẽ của những kẻ làm tay sai ngoại bang như Nguyễn Ánh, Nguyễn Thân, cha con nhà Tam đại Việt gian Ngô đình Diệm….. “Cõng rắn cắn gà nhà rước voi về dày mả tổ” mà vẫn tự sướng vỗ ngực ta đây mới là người yêu nước thì thật là lố bịch và trơ trẽn.
Ngày 2/9/1945 tại Ba Đình lịch sử Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đọc tuyên ngôn độc lập trịnh trọng tuyên bố trước thế giới khai sinh ra nước VNDCCH. Kể từ đó nước VNDCCH là Nhà nước duy nhất được xác lập trên toàn lãnh thổ Việt Nam. Đảng CSVN đã lãnh đạo Nhân dân VN giành chính quyền từ tay Thực dân Pháp & phát xít Nhật. Nhà nước non trẻ VN đã tiếp quản chính thức đất nước từ tay triều Nguyễn, đã lãnh đạo Nhân dân Việt Nam đánh bại cuộc xâm lược lần 2 của Thực dân Pháp, dẫn tới ký kết Hiệp định Genève 1954 để khôi phục hòa bình ở Đông Dương. Các bên tham gia hiệp định gồm có: Anh, Hoa Kỳ, Liên Xô, Trung Quốc, Pháp, Việt Nam dân chủ cộng hòa (VNDCCH), Quốc gia Việt Nam (QGVN), Lào và Campuchia. Nước Việt Nam tham gia hai phái đoàn : VNDCCH là nhà nước được thành lập năm 1945 sau cách mạng tháng 8. Đây là Nhà nước do Nhân dân lập nên, đại diện cho ý chí chống lại sự đô hộ 80 năm của thực dân Pháp, giành độc lập cho dân tộc Việt Nam. Phái đoàn thứ hai là Quốc gia Việt Nam mà(tiền thân của Việt Nam cộng hòa tại miền Nam sau này), một chính phủ bán nước, tay sai, bù nhìn do thực dân Pháp “đẻ” năm 1948. Trong kháng chiến 9 năm chống thực dân, bè lũ tay sai cái gọi “Quốc gia Việt Nam”(vẫn đang ôm chân Pháp, làm tay sai cho pháp, vẫn đang cầm súng Pháp chống lại cuộc kháng chiến giành độc lập của dân tộc). Cho đến lúc chiến dịch Điện Biên Phủ đang ở thời kỳ gay go và quyết liệt nhất thì Thực dân Pháp với âm mưu thâm độc ký một Hiệp định với đứa con “đẻ” của mình là QGVN công nhận cái gọi “QGVN hoàn toàn độc lập” đó là một chiêu bài chính trị bẩn thỉu của Pháp và Mỹ nhằm hợp hóa cho một chính thể bù nhìn tay sai bán nước.
Hiệp định Genève đã ra tuyên bố chung trong đó chấm dứt chiến tranh, công nhận độc lập cho Việt Nam; tuyên bố giải pháp cho những vấn đề chính trị ở Việt Nam dựa trên cơ sở tôn trọng độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ sẽ cho phép người dân Việt Nam được hưởng nền tự do cơ bản thông qua kết quả tổng tuyển cử tự do sẽ được tổ chức tháng 7/1956. Tuy nhiên, Hiệp định Genève đã bị chính phủ QGVN của Ngô Đình Diệm và Hoa Kỳ phản bội một cách trắng trợn. Với báo cáo của CIA và các nhà phân tích phương Tây lúc ấy cho rằng nếu tiến hành tổng tuyển cử tự do sẽ có đến 80% dân số Việt Nam bầu cho chủ tịch Hồ Chí Minh nên Ngô Đình Diệm đã từ chối tổ chức tổng tuyển cử tự do để đem lại hòa bình, thống nhất cho Việt Nam, mặc dù chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhiều lần kêu gọi hiệp thương vào tháng 6/ 1955, tháng 7/1956, tháng 6 và tháng 7/1957, tháng 3 và tháng 12/1958, tháng 7/1959, tháng 7/1960. Với sự phản bội đó, nguyện vọng độc lập và ý chí thống nhất nước nhà của nhân dân Việt Nam qua một cuộc bầu cử đã không bao giờ thực hiện được. Trong khi đó chính quyền VNCH được ngoại bang bảo trợ Khoác trên mình chiếc áo độc lập giả tạo bởi “Một Chính thể bù nhìn được chỉ huy bằng các nhà Lãnh đạo Quốc gia, những Tướng lĩnh là những tên “Lính Tẩy”, Lính “Khố Đỏ, Khố Xanh” thời Pháp thuộc, đặc biệt Tổng thống họ Ngô có một lý lịch “Vô cùng bẩn thỉu”một gia đình có đến 3 đời (Tam đại Việt gian) làm tay sai cho quân xâm lược(Pháp, Nhật, Mỹ). Nhìn “Diện mạo” các nhà lãnh đạo Quốc gia của VNCH toàn những kẻ chuyên xỏ “Xỏ nhầm” giầy Tây sau là giầy Mỹ đi lính đánh thuê cho Tây (Thực dân Pháp) rồi Đế quốc Mỹ. Như thế họ là những kẻ có truyền thống theo giặc ngoại xâm làm tay sai cho quân xâm lược và đương nhiên họ đã và đang trở thành Hậu duệ của những kẻ bán nước cầu vinh chẳng khác gì Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc, Nguyễn Ánh, Nguyễn Thân….. là những kẻ “Cõng rắn cắn gà nhà” do đó họ (các nhà lãnh đạo Quốc gia) và cái chính thể phản dân tộc do họ lãnh đạo không thể và không bao giờ đủ tư cách để đại diện cho Nhân dân Việt Nam với bất kể lý do gì. Cái chính thể phi nghĩa, Phi dân tộc VNCH đã hoàn toàn đi ngược lại lợi ích của dân tộc Việt Nam. Vì thế sự tồn tại của chính thể này chỉ có một mục đích duy nhất là phục vụ cho lợi ích của ngoại bang và chống lại cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của nhân dân VN. Luật 10/59 ra đời cùng với nó là sự đàn áp đẫm máu phong trào Cách mạng của VNCH gây biết bao đau thương tang tóc, hy sinh mất mát, tột cùng cho đồng bào, cho dân tộc VN. Đã làm tan vỡ cơ hội thống nhất và tái thiết đất nước sau chiến tranh, đất nước bị chia đôi, lòng người bị li tán, …. Tội ác trời không dung đất không tha đối với chế độ VNCH.Từ đây Nhân dân Việt Nam với truyền thống anh hùng bất khuất lại tiếp tục chiến đấu để giành độc lập, tự do cho dân tộc. VNCH một lần nữa lại bán nước hại dân, cam tâm ôm chân chủ mới, làm tay sai cho ngoại bang.
Từ việc tài trợ kinh tế, quân sự cho chính quyền tay sai Việt Nam cộng hòa, Năm 1965 Mỹ đã trực tiếp đem quân tham chiến. Tính chất của cuộc chiến tranh thay đổi. Đây là cuộc chiến tranh chống Mỹ, cứu nước, giải phóng dân tộc của nhân dân VN và đến năm 1975, cuối cùng nhân dân Việt Nam cũng đã giành được độc lập dân tộc, thống nhất đất nước. Từ đây, mở ra một giai đoạn độc lập, tự chủ, phát triển của đất nước Việt Nam. Như vậy xét về nhiều góc độ, các khía cạnh của lịch sử người ta có thể khẳng định rằng:“Chính thể Việt Nam Cộng Hòa mà tiền thân của nó cái gọi là Quốc gia Việt Nam hoàn toàn là một chính quyền “Tiếm danh”, “Tiếm quyền” được lập lên bởi các thế lực ngoại bang và là công cụ chống lại cuộc CM dân tộc, dân chủ của Nhân dân Việt Nam. Do đó VNCH là một chính thể tay sai bán nước không đủ tư cách đại diện cho Nhân dân Việt Nam”. Theo hiệp định Giơnèvơ với những vùng lãnh thổ miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17 trở vào do cái chính thể được gọi là chính quyền VNCH quản lý, nhưng thực chất nó đã là thuộc địa kiểu mới của Mỹ, do Mỹ nắm toàn quyền quyết định. Chính quyền bù nhìn VNCH chỉ là những kẻ làm thuê, đánh thuê, tay sai cho quân xâm lược như chính những lời khẳng định của quan thầy của chúng, cùng các lời thú nhận của các đời “Tổng thống”, “Phó Tổng thống” cùng các tướng tá Ngụy VNCH khi họ còn đương quyền, và lúc họ sắp trở thành phế nhân của lịch sử và cả khi họ trở thành dân tị nạn tha hương, cầu thực ở xứ người .
Nói ra như vậy để đủ thấy rằng thân phận bề tôi nhục nhã của những kẻ làm thuê, những kẻ đánh thuê, những kẻ cam tâm làm kiếp nô lệ, làm tay sai cho quân xâm lược và cái quyền của ông chủ đã quyết định đến số phận của một chế độ, tính mạng rất “Rẻ rúng” của một con người dù có là(Tổng thống)đi chăng nữa và định mệnh oan nghiệt kết thúc cay đắng ê chề, nhục nhã của chế độ bù nhìn và những tên tay sai do chính quân xâm lược dựng lên.
Suốt chiều dài của cuộc đối đầu lịch sử, chiến tranh tâm lý của Mỹ và chính quyền VNCH luôn đồng nghĩa với sự bịa đặt và vu khống trắng trợn. Bởi hệ thống tâm lý chiến của họ ra sức bôi nhọ CS để chứng minh rằng mình(VNCH) có chính nghĩa, vì thế Đế quốc Mỹ và VNCH ra sức đánh bóng chế độ cùng đội quân tay sai của (họ) như một thực thể có chính nghĩa, chiến đấu có lý tưởng để mị dân lừa lính, lấy vu khống, bịa đặt làm sách lược tuyên truyền, để lừa phỉnh, luôn chú trọng cái bề ngoài, tôn vinh cái mã bóng bẩy được sơn phết lòe loẹt của chế độ bù nhìn tay sai đã được Việt Nam hóa bởi đồng đô la đế quốc với sự phồn vinh giả tạo để chiêu dụ người dân. Tuyên truyền hình ảnh chế độ tay sai là dân chủ, tự do là yêu nước là ưu Việt, người lính VNCH kiêu hùng “Tổ quốc danh dự trách nhiệm”, ngang hàng, sánh vai với đội xâm lược cùng các nước chư hầu được gọi là Đồng minh để giấu đi thân phận làm kiếp nô lệ của chế độ bù nhìn và lính đánh thuê, còn CS thì tàn ác, CS miền Bắc xâm lược miền Nam vv….. Tất cả những chiêu và những trò bịa đặt, vu khống nhằm che dấu một sự thật lịch sử chính nghĩa đã và đang thuộc về CS.
Thời gian 20 năm chiến tranh qua hệ thống tâm lý chiến khổng lồ của Mỹ Ngụy, nhiều người dân miền Nam nhẹ dạ cả tin rằng Tổ quốc của họ là một đất nước VNCH riêng biệt, tách rời khỏi cơ thể mẹ Việt Nam thống nhất từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mau. Vì thế 20 năm chiến tranh là 20 năm tuyên truyền, bịa đặt dối trá gây biết bao ân oán giữa những người con cùng một dân tộc, thậm chí cùng một gia đình, bị buộc phải cầm súng bắn vào nhau vì dã tâm của Đế quốc. Bởi chính sự thù hận được Mỹ Ngụy tô vẽ, bịa đặt, vu khống đã được nhân lên tới đỉnh điểm, thấm sâu vào chân tơ kẽ tóc trong tâm thức người dân Việt phía Nam vĩ tuyến 17 bằng những suy nghĩ cực đoan đến mức mù quáng. Sự thêu dệt như dấu ấn định mệnh in sâu vào suy nghĩ của đồng bào miền Nam những điều dối trá hèn hạ lại trở thành sự ám ảnh, nỗi sợ hãi đến tột cùng đối với Quân Cán Chính của chế độ VNCH và gia đình của họ vào những ngày tháng 04 năm 1975. Thâm độc hơn chúng còn tuyên truyền về một cuộc “tắm máu” khi CS nắm quyền, khiến cho không ít người hoảng loạn, bỏ chạy khỏi đất nước cùng nỗi kinh hoàng. Thế nhưng dù có dấu diếm, bóp méo và xuyên tạc lịch sử đến đâu, dù phần nào đã thành công, đánh lừa được rất nhiều người dân nhất là Nhân dân ở các đô thị miền Nam nhưng sự thật lịch sử vẫn là sự thật, chính nghĩa và chiến thắng đã thuộc về CS.
Hôm nay sau 40 năm nhìn lại những gì chính quyền tay sai VNCH đã làm và những gì họ đã có, ỷ thế vào ngoại bang nên họ đã xem thường quá mức các giá trị mà những người ở phía bên kia đã làm và những gì CS đang có và đã có. Không lạ vì sự xem thường này đã được phổ biến nó như căn bệnh trầm kha, mãn tính từ xa xưa, từ thời ông chủ Pháp rồi ông chủ Mỹ và sau đó là VNCH cuối cùng là người Việt di tản cùng những suy nghĩ xấu, đánh giá sai đối với người CS. Vì thế hiện nay hậu VNCH những người CCCĐ vì hận thù cá nhân, họ vẫn đố kỵ và vẫn xem thường, coi rẻ tư chất của những người CS từ trong cuộc chiến và trong cả hòa bình. Nhưng cái mà họ(CSVN) đã làm được trong kháng chiến cũng như hòa bình đó mới là bản lĩnh của người CS. Thực tế kết quả cuối cùng mới là tất cả, và sự đoàn kết ổn định thống nhất của bộ máy cầm quyền mới là thước đo thực sự về sức mạnh phi thường của họ cả thời chiến lẫn thời bình mà người VNCH không bao giờ có được. Cho nên chính họ(CSVN) mới là người xứng đáng được bước lên bục vinh quang của ngày chiến thắng làm rạng rỡ non sông, tổ quốc và truyền thống 4000 năm dựng nước, giữ nước của dân tộc việt.
Đến giờ nhiều người của cả 2 phía kể cả người nước ngoài tự hỏi Khi thất trận năm 1975, quân đội VNCH có gần 1,2 triệu quân, với lực lượng quân sự khổng lồ, binh hùng tướng mạnh đầy đủ vũ khí hiện đại được Mỹ để lại sau năm 1973 và thường xuyên được viện trợ bổ xung lên tời hàng tỷ đô la/ năm. Thế nhưng có mấy ai, nhất là lãnh đạo VNCH, tin tưởng vào tương lai của quốc gia mình không? Họ có tin cái quân lực “oai hùng” được xếp hạng 4 thế giới, hạng hai Đông nam Á có đủ sức chống lại sự tấn công của CS không? Họ có dám sống còn vì “quốc gia” như một phần tinh thần mà những người CSVN có được trong suốt 2 cuộc chiến tranh chống sự đô hộ của thực dân và đế quốc không? Câu trả lời là không vì suốt chiều dài lịch sử họ đã cam tâm làm kiếp nô lệ, tay sai của ngoại bang của mọi thời đại, nên chưa bao giờ và không bao giờ có được tinh thần và tính chiến đấu phi thường như những người CS. Vì thế mới chỉ 56 ngày tinh thần của CS đã làm chính quyền bù nhìn và đội quân tay sai khổng lồ từ tướng đến quan tụt cả quần áo, vứt cả súng đạn, bỏ của chạy lấy người, chạy như đàn vịt. Sắp đến ngày Quốc hận 30 tháng 4, (tháng 4 đen của người Việt Quốc gia) 40 năm xem lại hình ảnh trận chiến Ban Ma Thuột, đường 7 Cheo Reo, Phú Bổn, rồi Huế , Đà Nẵng…… cùng xa lộ Biên Hòa xưa tràn ngập mũ nón, Giày dép, quần áo nhà binh, ngổn ngang vũ khí, quân xa, Xe tăng, Thiết giáp … mà nhục nhã, ê chề thay cho cái lý tưởng, cái dũng khí, cái kiêu hùng của QLVNCH và cái chính nghĩa của VNCH.
Biến cố 1975 chỉ là hồi kết của một quá trình 20 năm, có lẽ xa hơn nữa là 30 năm, của một thể chế tay sai ngoại bang, được dựng lên bởi Pháp và Mỹ và được điều hành bởi những người đã từng làm tay sai cho ngoại bang là thực dân và đế quốc. Người dân miền Nam và có lẽ cả những binh lính VNCH dần đã cảm nhận một thời gian dài mình đã bị tuyên truyền lừa phỉnh nên đã phục vụ cho một chế độ tay sai bán nước, một chính quyền được đẻ ra từ thực dân năm 1948 và chuyển giao sang tay Mỹ năm 1954. Vì thế trong phần lớn thời gian thể chế đó tồn tại, nó như một chính quyền bù nhìn, phụ thuộc hoàn toàn vào ngoại bang, chẳng hề có lý tưởng thực sự, chẳng hề có mục đích thực sự, và chẳng biết làm cách nào để huy động sức mạnh Nhân dân, để thống nhất tinh thần quốc gia để có được sức mạnh như CS
Ngày hôm nay, những người CCCĐ mang danh “tỵ nạn CS” lại đang viết tiếp trang sử hậu VNCH, giờ đã hóa thân, từ tay sai ngoại bang trên nước mình, trở thành người của ngoại bang. Thực ra tay sai hay làm dân cho những kẻ văn minh như Pháp hay Mỹ đâu có gì “quá tệ” xét từ nhiều khía cạnh: Những ông chủ cũ ngày xưa “Pháp, Mỹ” và ngày nay có khi còn đối xử với họ tốt hơn nhiều, bình đẳng hơn nhiều với đồng bào của chính họ. Nhưng đứng từ khía cạnh quốc gia, đó là điều sỷ nhục, một sự đổ vỡ thảm hại, vì tinh thần quốc gia đã vĩnh viễn tiêu tan không bao giờ có thể phục hồi khi những người (tỵ nạn CS) CCCĐ chấp nhận làm công dân lưu vong ở nước khác.
Trái lại, ở Việt Nam, những người CSVN vẫn giữ vững niềm tin, đi tiếp con đường mà mình đã chọn để lập quốc, để kiến quốc sau chiến tranh. CSVN họ có trang sử vẻ vang, với lòng yêu nước nồng nàn và lòng tự hào dân tộc của truyền thống 4000 năm lịch sử dựng nước và giữ nước. Họ đã và đang là những người viết tiếp trang sử hào hùng nhất của nòi giống tổ tiên với lòng tự tôn dân tộc. Còn những người Việt Quốc gia và hậu VNCH những kẻ CCCĐ họ cũng là con dân đất Việt chung một cội nguồn con cháu Vua Hùng nhưng họ có một trang sử vô cùng đen tối, suốt chiều dài của lịch sử 30 năm kháng chiến chống giặc ngoại xâm bi tráng nhưng rất đỗi hào hùng của dân tộc, họ chuyên bám đít ngoại bang là quân xâm lược hết Thực dân Pháp rồi Đế quốc Mỹ họ toàn làm những điều tồi tệ, đi ngược lại truyền thống và lợi ích của dân tộc Việt nam “Rước voi về dày mả tổ” để tàn phá đất nước này.Thật bất hạnh cho dân tộc Việt, con người Việt khi Tổ quốc mình, đất nước mình lại có những con người tội lỗi như Người Việt Quốc gia, những kẻ CCCĐ hậu VNCH
Nay cuộc chiến đã chấm dứt 40 năm Nhân dân và Nhà nước Việt Nam đã từ lâu không hề nhắc đến tội lỗi và cũng chẳng ai thù hằn các cá nhân đã một thời làm tay sai cho ngoại Bang, một thời phục vụ cho nước (Ngụy) VNCH một chế độ đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Ngày chiến thắng 30/04/1975 là ngày vui chung của toàn dân tộc, ngày hội của non sông, ngày đất nước thống nhất, chẳng hề có cuộc trả thù hay”Tắm máu” như kẻ thù tuyên truyền và cố tình dựng chuyện. Đất nước đã thanh bình Nhân Dân đang sống trong hòa bình, ấm no, hạnh phúc, đang chung tay, chung sức, đồng lòng xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thì chẳng có lý do gì mà khơi lại quá khứ đau thương của cá nhân và của cả dân tộc này. Nhưng một số kẻ lại đang cố tình “Đào bới lịch sử”, quay ngược bánh xe lịch sử, họ cố “Bới lông tìm vết” Cố tìm những thứ mà mình không có, để gợi lại vết thương cũ 40 năm, tuy đã lành sẹo nhưng vẫn còn nhức nhối về sự chia rẽ trong lòng dân tộc nay đang được “Hóa giải” để hòa hợp dân tộc. Để chiến tranh qua đi, mừng ngày thống nhất đất nước 30/4 là ngày vui chung của toàn dân tộc, ngày hội của non sông để người Việt ta chỉ có người vui mà không có người buồn
Ngày 12 tháng 3 năm 2015.
Khanh Kim
Tin cùng chuyên mục:
Sự thật về công tác phòng chống buôn người ở Việt Nam và những luận điệu xuyên tạc của BPSOS
Bê bối của văn nghệ sĩ với “Mai Thúy”: Bài học về trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp
Cảnh giác trước luận điệu của phản động lưu vong: Bài học từ vụ việc Trần Khắc Đức
Nhiều đối tượng nghiện ma túy bị lợi dụng để gây rối