Em hẹn tháng Sáu sẽ về thăm lại nơi ngày xưa yêu dấu. Em sẽ đi trên con đường kỷ niệm của một thuở nào. Ở nơi ấy đã có thời tôi và em chung lối trong những chiều có nắng, có gió và có thật nhiều giây phút đắm say.
Ngày xưa ấy chưa hẳn là đã xa nhưng có lẽ chừng ấy thời gian cũng đủ để cho bụi phủ mờ lên những gì còn sót lại của một thời dĩ vãng. Khung trời xưa còn đó nhưng cảnh vật nơi con phố thân quen đã thay đổi rất nhiều. Những ngôi nhà cao tầng hiện đại mọc lên như nấm, thế chỗ cho những mái ngói cổ rêu phong. Đường phố chật cứng như nêm, ô tô xe máy đi lại như mắc cửi chẳng còn thấy đâu phút giây thanh vắng, tôi và em đèo nhau bằng xe đạp đi dạo thong dong mỗi chiều. Hà Nội đã đổi thay, xã hội đã đổi thay và con người cũng vì vậy mà đổi thay khác với những gì xưa cũ.

Hà Nội vẫn còn rất nhiều điều chưa mất đó là những con đường ướp thơm nồng hoa Sữa và các dãy phố có hàng cây Sấu già cổ thụ. Những cây Sấu chẳng biết được trồng từ khi nào nhưng sức sống vẫn thật là mạnh mẽ. Mỗi năm vào khoảng tháng Sáu, tháng Bảy người đi đường lại phải phát thèm khi nhìn thấy những chùm quả chín trĩu cành. Tôi còn nhớ có lần em hỏi “có cách nào để có Sấu quả ăn quanh năm không?” Có đấy em à, đến mùa Sấu người ta mua vài cân quả già mang về cạo vỏ cho vào hộp rồi để vào ngăn đá, vậy là có thể ăn quanh năm đấy. Em nói rằng nếu có dịp em cũng sẽ làm như thế để luôn được cảm nhận hương vị thân quen. Em về đợt này là đúng mùa rồi đấy, Sấu đã vào độ thu hoạch quả tươi. Em tha hồ thưởng thức và làm những gì mong muốn.
Tháng Sáu về mùa Hè cũng theo về, thành phố sẽ trở nên lộng lẫy hơn với màu hoa Phượng và hoa Bằng Lăng. Em sẽ thấy ngỡ ngàng và thích thú những con đường nhuộm hai màu tím đỏ. Tuy nhiên tôi lại thấy tiếc khi em không có cơ hội đắm mình vào mùi hương Sữa vì phải đến mùa Thu cây mới trổ hoa. Nhưng có lẽ cũng chẳng sao vì em vẫn có thể đi dạo trên những con đường có trồng loài cây ấy để thả hồn vào câu hát “Hoa Sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm. Có lẽ nào…”. Giai điệu mượt mà của bài hát sẽ đưa em trở về với ký ức ngày xưa, về với những tháng ngày kỷ niệm mà bấy lâu nay em vẫn gói ghém cất vào một ngăn nhỏ trong tim. Em cũng có thể đến với Hồ Gươm để ngắm nhìn hàng cây Liễu đứng xõa tóc nghiêng mình soi bóng xuống mặt nước. Em sẽ thấy tiếng lòng mình thổn thức khi nhớ lại khoảnh khắc đứng tạo dáng bên hồ cho ông thợ chụp ảnh hôm nào. Em hãy thưởng thức một cây kem Tràng Tiền để tìm lại vị ngọt ngào mát lạnh, đó là thứ em đã từng rất thích mỗi khi trời đất vào Hè.
Em đừng quên đi thăm lại nơi con đường Cổ Ngư đấy nhé. Em sẽ thấy có những điều rất đỗi thân quen. Khi bóng chiều đổ xuống, màn sương giăng trắng mịt mờ, mặt hồ Tây sẽ hiện ra lung linh huyền ảo. Ở một góc nào đó có thể em nhận ra bóng dáng quen thuộc của một ai đó đang ngồi trầm tư nhìn về nơi xa xăm. Em không cần gặp đâu vì tôi biết khi ấy đi bên em là một người khác. Em nép đầu vào vai người ấy, tay dắt theo hai đứa bé đẹp như thiên thần. Em sẽ mỉm cười hạnh phúc làm cho đất trời cũng phải thầm ghen. Còn rất nhiều điều khác nữa mà tôi không thể kể hết, thôi thì em cứ về và tự tìm hiểu nhé. Em sẽ thấy vẫn còn đó những giá trị vô hình trải qua bao năm tháng vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.
Tháng Sáu về và tôi vẫn đợi dẫu biết rằng tháng Sáu không còn của mùa xưa…
Ngày 11 – 06 – 2013
Đặng Chí Kiên
Tin cùng chuyên mục:
Nguyên Thứ trưởng Nội vụ: Sáp nhập còn 38 tỉnh, thành như trước là phù hợp
Công an Hà Nội: Tiên phong trên hành trình tinh gọn bộ máy
Vụ hơn 150 học sinh Quảng Bình không đến lớp: Câu chuyện an toàn, quyền lợi và trách nhiệm
Vài dòng về biển báo giao thông hiện nay