CÓ NGU MỚI ĐI LÀM TỪ THIỆN

Người xem: 492

Có ngu mới đi làm từ thiện


Làm từ thiện bây giờ mới khó làm sao. Nếu bạn có tiền, tôi khuyên bạn đừng nên làm từ thiện. Vì sao à? Đây, để tôi nói cho mà nghe.

Bạn mà mang từ thiện 2 tỷ trong khối tài sản 2 tỷ USD của bạn thì người ta sẽ nói bạn keo kiệt. Vì thế bạn phải mang ít nhất 1/10 bằng không thì 1/2 số tài sản của bạn đi làm từ thiện thì mới đúng. Vì sao? Vì bạn đang được lợi từ các dịch vụ kinh doanh từ địa phương cơ mà, bạn phải có trách nhiệm chứ! Bạn thấy người ta nói có lý không? Có lý hả, vậy bạn mang ủng hộ vào đây 400 tỷ. Và thế là “bumm” chẳng chóng thì chầy bạn sẽ nhanh chóng phá sản và nhận tiền hỗ trợ nếu như bạn không có nguồn tiền lưu chuyển để tiếp tục hoạt động kinh doanh của mình. Bạn thấy nhục chưa? Vậy bạn có nên mang tiền của bạn đi từ thiện nữa không?

Bạn nghĩ, tiền mặt của bạn đang rất hạn chế nên bạn mang tài sản của bạn đi tặng. Cái xe bạn đã đứng tên lúc mua với giả 39 tỷ giờ bạn giao cho địa phương đấu giá được bao nhiêu bạn ủng hộ đồng bào bị thiên tai. Họ mang đấu giá cái xe ấy của bạn với giá khởi điểm 16 tỷ. Thiên hạ bắt đầu chửi ầm lên, mẹ kiếp cái xe này 16 tỷ á, chỉ 7 hoặc 8 tỷ thôi. Sao không mang đấu giá trước khi mưa lũ ấy, giờ ngập hết rồi mà chẳng có ai mua kịp thì lấy tiền đâu mà lo cho dân… Và thế là bạn trở thành một tên cáo già, tận dụng tình thế để PR cho bản thân chứ có thực tâm thiện nguyện đâu. Bạn trở nên nổi tiếng nhanh chóng chiếm kín các trang mạng xã hội mà không tốn một xu quảng cáo nào thay vì mất 20 tỷ để làm chiến dịch quảng cáo cho công ty bạn mỗi năm. Bạn đúng là ranh ma, quỷ quyệt và lõi đời. Người ta nói bạn thế. Bạn cú không? Vậy còn muốn từ thiện nữa hay thôi?

Dân đang nằm trong khu vực nguy hiểm, nhiều gia đình mất nhà cửa, tài sản. Chính quyền địa phương đang loay hoay với giải pháp di dân và tái định cư như thế nào. Bạn thấy chỗ bạn rộng rãi, tiện nghi, dịch vụ tốt. Nếu cho dân đến ở tạm vài ngày để chờ chính quyền địa phương quyết định phương án tái định cư và di dân thì đưa họ đến chỗ bạn là an toàn và tốt nhất. Thế là bạn làm công điện khẩn, thông báo cho chính quyền địa phương rằng bạn sẵn sàng hỗ trợ tỉnh bố trí chỗ ăn nghỉ cho những người gặp nạn. Done! Bạn lại bắn thêm một phát súng vào mặt hồ đang yên ả rồi đấy. Dân chúng cuồng lên chửi bạn làm từ thiện cũng không biết cách, cho thì cũng phải biết dân cần cái gì mà cho chứ. Dù dân cần nước sạch, bạn ủng hộ họ máy lọc nước từ nước biển thành nước ngọt. Dân cần tiền để khắc phục hậu quả bạn ủng hộ tiền (2 tỷ tiền mặt quá ít). Nhưng còn ăn, ở à? Bạn phải đến tận nơi đón họ tới chỗ bạn chứ chính quyền họ sao làm việc này? Bạn không thể bảo dân di chuyển từ vùng lũ vượt mấy chục km đến chỗ bạn để ăn bữa cơm xong rồi về được. Nếu là bạn, khi nhà cửa bạn mất hết bạn có đến nhà khác ở không hay bạn đứng đó chờ hết lũ rồi tìm lại tài sản đã trôi mất? Bạn biết là họ không thể đến, bạn đúng là cáo thành tinh mà.

Và cuối cùng, nếu bạn vẫn muốn làm từ thiện, tôi khuyên bạn nên làm lặng lẽ, làm thế nào ma không biết quỷ không hay thì càng tốt. Vì nếu không bạn nhất định sẽ bị phanh thây trên mặt trận của báo chí và mạng xã hội. Họ sẽ phanh phui các vụ làm ăn của bạn, họ sẽ bảo bạn là quân lưu manh, trộm cướp, kẻ móc túi chuyên nghiệp… Nếu không làm thế nào bạn giàu thế được? Bạn đừng nói rằng bạn có đầu óc, biết tận dụng thời cơ, biết đầu tư đúng lúc đúng chỗ, biết vận hành theo thể chế… Không, chẳng ai tin bạn đâu, ở Việt Nam này đại gia nào cũng là quân cướp bóc hết, ai loại trừ bạn ra chứ! Bạn ranh ma quỷ quyệt mới có được cái đảo, chứ đầu tư nước ngoài vào rồi rạt ra hết. Vì họ không dám đối đầu với thế chế của nước bạn. Họ sợ hệ thống pháp luật và thủ tục hành chính ở đây, họ sợ các thông tư nghị định thay đổi xoành xoạch và họ không biết đằng nào mà lần để mà cãi lý với những người coi luật pháp là thứ có thể xoay chuyển. Quá nhiều rủi ro, và thế là họ ra đi đầu không ngoảnh lại. Ấy thế mà bạn cứ lao đầu vào, biến cái đảo vô danh thành tai tiếng. Bạn thật đáng sợ!

Có ngu thì mới đi từ thiện.

Tôi nói với bạn rồi. Nếu bạn vẫn cố tình thì tôi nói cho bạn cách nữa thay vì cách ma không biết quỷ không hay nói trên. Ấy là bạn kêu gọi và thành lập một nhóm quyên góp, người năm chục một trăm, ai có gì góp nấy, thành tâm là được. Xong rồi cùng nhau dung dăng dung dẻ tới tận nơi người gặp nạn phát quà, mỗi người được cân đường hộp sữa và phong bì vài trăm ngàn đồng. Khi hoàn thành nhiệm vụ, bạn cùng cả nhóm quay ra đi đánh chén. Tính đi tính lại, tiền đánh chén và chi phí xe cộ đi lại tầm chục triệu nhưng mà vui đúng không? Bạn vẫn được ca ngợi vì lòng từ thiện, người dân vẫn nhắc tới bạn với lòng cảm mến, nhân viên và đồng nghiệp vẫn nhìn bạn với ánh mắt ngưỡng mộ. Và tiền trong túi bạn không mất đi bao nhiêu, danh dự và tự trọng của bạn không hề bị tổn thương.

Quả là quá tốt! Cả làng vui vẻ. Ai cần đến 2 tỷ, siêu xe hay khách sạn 3-4 sao của bạn nào?***

P/s: Viết nhân đọc một bài viết trên báo Petrotimes.vn và các phản ứng tiêu cực về hành động từ thiện của ông Đào Hồng Tuyển. Cái xã hội này giờ còn có trò đi mổ xẻ, phân tích động cơ và hướng dẫn cho người khác cách làm từ thiện nữa.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *